- Ngươi nói. Nếu hợp lí ta tất nhiên sẽ đáp ứng.
Nhìn Ma nữ vẻ mặt nghiêm túc, Dương Thiên lại bật cười, cô nàng này
nghĩ nhiều rồi.
- Chỉ cần ngươi nói tên cho ta biết, ta sẽ trả lại cho ngươi.
Ma nữ ngạc nhiên:
- Chỉ cần như vậy?
- Vậy ngươi nghĩ ta muốn cái gì? Thứ này ta muốn đoạt lúc nào liền đoạt
lúc ấy. Không quá quan trọng.
Ma nữ vẻ mặt tức giận, Dương Thiên đây là coi thường nàng, nhưng
cũng không thể phủ nhận Dương Thiên nói đều là sự thật, cắn răng nói:
- Ta gọi là Liễu Mị.
- Tên rất đẹp. Bất quá không phù hợp với tính cách của ngươi a.
- Không cần ngươi bận tâm.
Dương Thiên cũng không định tranh cãi với nàng, ném trả Bát Ma Bàn
lại cho Liễu Mị. Liễu Mị tiếp nhận Bát Ma Bàn, vẻ mặt nhìn Dương Thiên
cảnh giác. Dương Thiên nhìn qua Tô Nguyệt Nhi cùng Liễu Mị, lớn giọng
nói:
- Ta gần đây có việc bận, không thể đi cùng các ngươi. Việc này để sau
hãy nói.
Hai người thở dài, Dương Thiên đã không muốn đi, bọn họ cũng không
thể cứng rắn mang hắn đi. Dương Thiên liền tiếp: