PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 1910

Chấn kinh qua đi, Lăng Nhã Kỳ dùng giọng điệu cầu xin:

- Dương Thiên, ngươi có thể giới thiệu người bạn kia cho ta hay không?

- Ngươi muốn gặp hắn để làm gì?

- Ta…Đương nhiên là có chuyện a. Ngươi hỏi nhiều như vậy để làm gì?

Dương Thiên nhún vai:

- Tùy tiện hỏi thôi. Tên kia hết lần này đến lần khác nhờ vả ta, rất phiền

phức. Hạn chế tiếp xúc với hắn thì tốt hơn.

- Hắn nhờ vả ngươi?

- Đúng vậy. Vài việc vặt vãnh, nhưng cũng tiêu tốn không ít thời gian.

Lăng Nhã Kỳ đi từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác. Nàng vốn cho

rằng Dương Thiên và đại nhân vật kia chỉ có chút quên biết, xem ra hoàn
toàn sai lầm rồi. Từ lúc mới quen biết Dương Thiên, Lăng Nhã Kỳ đoán
hắn là một tên công tử nhà giàu, thân thủ khá, thế lực khá lớn. Nhưng đó là
giới hạn ở trong Thanh Lâm quận, Bắc Gianh thành hoặc cao nhất là ba
tỉnh phía Nam mà thôi.

Vốn tưởng rằng tên này ưa nói khoác, không ngờ hắn thực sự rất lợi hại.

Nếu như ta và hắn…Nghĩ đến đây, Lăng Nhã Kỳ vội lắc đầu, Dương Thiên
có rất nhiều mỹ nữ bên cạnh, thêm nàng vào cũng chỉ là để đủ số. Loại hoa
hoa công tử này không thể gửi gắm cả cuộc đời được.

Dương Thiên thấy Lăng Nhã Kỳ đứng ngây người liền lấy tay quơ vài

cái trước mặt nàng. Lăng Nhã Kỳ bừng tĩnh, sẵn giọng:

- Ngươi đang làm gì vậy?

- Đã có vé, chúng ta không cần đứng ngoài này nữa, mau vào trong đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.