PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 2104

Một cảm giác đâu nhói ở hông khiến Lý Bàn suýt chút nữa hét to. Hắn

quay đầu lại thì thấy Lý Vũ đang mỉm cười:

- Tiểu Bản, chúng ta về nhà “tâm sự” một số chuyện đi.

Nụ cười hiền lành của Lý Vũ rơi vào trong mắt Lý Bàn lại giống như ác

ma đòi mạng. Hắn đau khổ van xin:

- Tiểu Vũ, ngươi đừng nghe hắn nói bậy. Ngươi xinh đẹp, đáng yêu, dịu

dàng, thùy mị, nết na như vậy, ta yêu ngươi còn không hết, làm sao dám
mơ tưởng đến nữ nhân khác.

Lý Vũ nghe vậy, hai mắt liền dịu lại. Dương Thiên thấy tình thế không

ổn, liền tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa:

- Bàn tử, có sai thì phải nhận. Ngươi có nhớ lần trước ngươi đã từng nói

rất muốn được như ta, có được thật nhiều mỹ nữ bên mình. Trăm hoa đua
sắc, mỗi người một vẻ, trái ôm phải ấp. Đúng, chính là từ này, trái ôm phải
ấp. Tiểu Vũ, chính là hắn nói với ta a.

Dương Thiên chọt đúng chỗ đau. Lúc chiều Lý Bàn cũng đã bị Lý Vũ

cho một trận vì từ này. Hiện tại lại nghe được…

Cảm giác đau nhói ở hông bất ngờ tăng mạnh. Lý Bàn kêu gào như heo

bị chọc tiết. Hắn cố nhịn đau, hai QOMf6P7 mắt tràn đầy thù hận nhìn
Dương Thiên, phẫn nộ nói:

- Dương Thiên, ngươi vong ân phụ nghĩa, ăn cháo đá bát. Ta vì ngươi

hao tâm tổn trí, vất vả không kể hết. Khi ngươi thành công lại quay sang
cắn ta một cái. Ngươi…Aaaa.

Lý Bàn còn chưa mắng chửi xong đã hét to, lỗ tai của hắn đang bị Lý Vũ

nắm lấy, kéo ngược lên trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.