- Chính vì bọn họ, ta càng 88qgcrY phải đi, bằng mọi giá phải ngăn chặn
cuộc chiến này.
Dương Thiên lắc đầu, không nói thêm gì nữa. Suy nghĩ của nàng thực sự
rất ngây thơ, nhưng hắn cũng không muốn đả kích nàng. Mặc kệ, chỉ có 3
ngày, tất cả cứ chiều theo ý của nàng đi.
Hai người lên xe, Dược Lăng ngồi ở tay lái phụ. Nhờ có vé thông hành,
hai người dễ dàng qua được trạm canh gác. Dược Lăng cầm bản đồ, chỉ dẫn
cho Dương Thiên phải lái xe đi hướng nào. Mãi đến trước một đoạn đường
hẹp, nàng mới ra hiệu cho hắn dừng lại. Dương Thiên quay sang hỏi:
- Có vấn đề gì sao?
Dược Lăng đưa tay nắm lấy ba lô để ở phía sau, gấp lại bản đồ nhét vào
người rồi nói:
- Đoạn đường phía trước được đánh dấu là đã hư hỏng khá nhiều, chúng
ta sẽ xuống xe đi bộ.
- Tốt.
Dương Thiên sảng khoái đáp ứng, đi bộ chậm rãi mới có thời gian tâm
tình a. Dược Lăng hơi ngạc nhiên:
- Ngươi hình như rất thích đi bộ?
- Ngươi nghĩ nhiều, mau đi thôi, chúng ta không có nhiều thời gian.
Dược Lăng gật đầu, 3 ngày xác thực không nhiều. Nếu muốn có đầy đủ
tư liệu cần thiết phải cố gắng hết sức.
Bước xuống xe, Dương Thiên đeo ba lô của Dược Lăng lên lưng, cùng
nàng đi song song. Trên đường đi, hai người nói chuyện rất vui vẻ. Dược
Lăng tâm lý thoải mái, kể cho hắn nghe rất nhiều chuyện. Hai người không