PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 2396

Hạ Chỉ Nghiên nói xong liền đi nhanh về phía khu rừng gần đó. Bỏ lại

ánh mắt căm tức của mọi người, Dương Thiên theo Hạ Chỉ Nghiên đi sâu
vào rừng. Đến một nơi vắng người, nàng mới dừng lại, nghiêm túc nói:

- Dương Thiên, ta gọi ngươi đến đây là gì chắc ngươi cũng đã biết.

Dương Thiên giả vờ ngại ngùng:

- Chúng ta vừa mới quen biết chưa bao lâu, làm vậy có hơi quá nhanh

hay không?

Hạ Chỉ Nghiên ngẩn ra:

- Ngươi đang lảm nhảm cái gì vậy?

- Không phải ngươi muốn…

- Ta muốn cái gì?

Dương Thiên cứng miệng, loại chuyện này còn cần phải nói rõ ra sao.

Nhìn vẻ mặt của hắn, Hạ Chỉ Nghiên cau mày suy nghĩ. Mất một hồi lâu,
nàng dường như đã nhận ra điều gì đó, tức giận mắng to:

- Dương Thiên, tên khốn kiếp, ngươi, ngươi đê tiện…

Dương Thiên tỏ vẻ vô tội:

- Từ đầu đến cuối đều là ngươi chủ động, người chịu thiệt là ta mới

đúng.

Hạ Chỉ Nghiên hừ lạnh:

- Đừng nói lời vô bổ. Hôm tay ta gọi người đến đây là muốn biết thân

phân thật sự của ngươi.

Dương Thiên tỏ vẻ đã hiểu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.