Hàn Hùng vừa nhìn thấy Phá Thiên đã rất ưa thích. Không chỉ vì hình
dạng kỳ là của nó mà năng lực phá pháp kia cũng rất lợi hại. Hơn nữa hắn
cho rằng Dương Thiên chỉ là một tên Luyện Khí sơ kỳ, còn chưa phát huy
được uy lực của món Linh Khí này.
Hàn Hùng cũng không nán lại lâu mà kéo theo thuộc hạ rời đi, hắn muốn
sắp xếp kế hoạch cướp đoạt. Dương Thiên không biết mình đã bị nhắm
đến, cho dù có biết hắn cũng sẽ không bận tâm. Tự tìm đường chết không
thể sống, đối với loại người ngu ngốc này, Dương Thiên rất vui lòng dạy
cho bọn hắn một bài học.
Những trận đấu tiếp theo của Dương Thiên diễn ra rất suôn sẻ. Thanh
Linh Môn dựa theo tu vị mà sắp xếp các cặp đấu. Hầu hết người tham dự
đều có tu vị Luyện Khí sơ kỳ cùng Luyện Khí trung kỳ. Những tên đạt đến
Luyện Khí hậu kỳ đều đã có tư cách tiến vào Nội môn, không cần thông
qua quyết đấu.
Tuy vậy, vẫn có những kẻ da mặt dày, cố ý kiềm chế tu vị ở Luyện Khí
trung kỳ để đăng ký, sau đó đột phá lên hậu kỳ. Mục đích của bọn hắn
chính là phần thưởng dành cho top 10 kia. Đối với hành động này, Thanh
Linh Môn trước nay cũng không có ý kiến gì, chỉ cần không vi phạm môn
quy là được.
Những tên Luyện Khí hậu kỳ này được mặc định xếp chung với những
người có tu vị yếu nhất để tránh nhân tài bị loại bỏ oan uổng. Dương Thiên
dùng năm tháng đạt đến Luyện Khí sơ kỳ, dù không tính là thiên tài cũng
không quá kém. Vì vậy hắn được xếp vào một nhánh khá dễ.
Bề ngoài dựa vào Phá Thiên, Dương Thiên một mạch tiến vào top 100
người đứng đầu. Lại nghỉ ngơi 2 ngày, sau đó hắn cùng những người khác
được tập trung trước một hang động rất lớn. Vị Vương trưởng lão trước kia
đã đưa Dương Thiên gia nhập chính là giám khảo của cuộc thi lần này. Hắn
lướt mắt qua 100 người rồi nói to: