PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 3069

Linh Giới vẫn có rất nhiều người mạnh hơn hắn, một chút bất cẩn sẽ dẫn
đến hậu quả đáng tiếc. Có Dương Thiên dẫn đường sẽ tốt hơn nhiều.

Hai người dựa trên quan hệ hợp tác, cả hai không có ý kiến gì nên lập tức

lên đường. Liệt Viêm Kình lấy ra một món phi hành pháp bảo có tốc độ khá
nhanh, hai người không tốn bao nhiêu thời gian liền đến được Thánh Anh
Tông.

Có chỗ dựa vững chắc, Dương Thiên rất thoải mái không hề che dấu khí

tức đi vào trong. Hắn vừa đi qua cổng thành, trên bầu trời đã vang lên âm
thanh như sấm rền:

- Ngươi còn dám đến đây? Rất tốt, để ta xem lần này ngươi có thể trốn đi

đâu.

Một cái cự thủ khổng lồ từ trên trời chụp xuống. Hình dạng so với lần

trước không khác nhau là mấy nhưng uy lực lại là một trời một vực. Trước
uy áp của cự thủ, Dương Thiên vẫn chắp hai tay sau lưng, thản nhiên đi về
phía trước như không có việc gì.

Khi cự thụ còn cách Dương Thiên chưa tới trăm trượng, một ngọn

thương lửa từ dưới đất phóng lên, nhẹ nhàng đem cự thủ đánh tan. Âm
thanh kia mang theo sự phẫn lại vang lên:

- Là kẻ nào dám phá hỏng chuyện của bản tôn.

Đáp lại câu hỏi, Liệt Viêm Kình dùng linh lực đem âm thành truyền khắp

toàn bộ Thánh Anh Tông:

- Là ta.

Một lão giả râu tóc bạc phơ xuất hiện trên cao, giọng nói của hắn có chút

ngạc nhiên pha lẫn sợ hãi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.