PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 3161

Khi thông đạo đóng lại, không gian xung quanh Dương Thiên tối đen

như mực. Ở nơi này, thần thức cùng lục giác đều bị phong bế. Dương Thiên
tỏ vẻ chẳng hề bận tâm, hắn tiếp tục đi thẳng về phía trước. Cũng không rõ
hắn đã đi được bao lâu, trước mặt Dương Thiên xuất hiện một điểm sáng.
Càng đi lại gần, điểm sáng kia càng lớn hơn, hiện nguyên hình là một cánh
cửa sắt màu đen, bên trên có khắc hình một thứ gì đó mờ ảo, rất khó nhận
diện.

Dương Thiên cau mày ra vẻ suy tư, một lúc sau mới đi vào bên trong.

Xuất hiện trước mặt hắn là một vùng thảo nguyên rộng lớn. Phía đằng xa,
một kẻ giống y hệt như Dương Thiên, tay cầm một thanh kiếm màu đen
hình dạng kỳ dị giống như đang đứng đó đợi hắn.

Dương Thiên chậm rãi đi đến, chán nản thở ra một hơi:

- Còn tưởng là thử thách gì đặc biệt. Muốn dùng một cái huyễn cảnh cấp

thấp để làm khó ta, thực sự quá xem thường Dương Thiên này rồi.

Thái độ khinh thường của Dương Thiên khiến hư ảnh kia có chút tức

giận, nó đưa cao thanh kiếm màu đen lên, dùng sức chém mạnh xuống. Một
chùm sáng màu đen hình bán nguyện phóng ra, lao thẳng về vị trí Dương
Thiên đang đứng.

Dương Thiên lắc đầu:

- Huyễn cảnh quả nhiên vẫn chỉ là huyễn cảnh, thông qua ký ức của ta

mô phỏng được hình mà không mô phỏng được ý. Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm
không phải dùng như vậy a.

Dương Thiên đưa tay về phía trước điểm nhẹ một chỉ, chỉ thấy một màu

vàng lóe lên rồi biến mất. Chùm sáng màu đen hình bán nguyệt giống như
tuyết giữa trời mùa hè, rất nhanh tan chảy. Ngay tại ngực của hư ảnh xuất
hiện một cái lỗ hình tròn, xung quanh có một ngọn lửa đang cháy dữ dội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.