PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 317

Dương Thiên thở dài:

- Ham học hỏi quá cũng không tốt, cuộc sống ngắn ngủi, nên dành thời

gian tận hưởng đi.

Dương Thiên đi ra ngoài, bắt gặp Triệu Vũ Hinh đang lấy hai tay ve góc

áo, lo lắng đi qua đi lại. Thấy Dương Thiên đi ra liền chạy ngay đến:

- Dương Thiên, mẫu thân của ta ra sao rồi?

Dương Thiên vẻ mặt nghiêm trọng, quay mặt đi không dám nhìn nàng:

- Triệu lão sư, ta…

Triệu Vũ Hinh vẻ mặt tái nhợt:

- Chẳng lẽ mẫu thân của ta đã không qua được.

Dương Thiên thấy nàng như vậy, cảm thấy mình đùa giỡn có hơi quá

mức, quay lại nhìn nàng mỉm cười:

- Ta còn chưa nói hết câu, ta đã chữa khỏi cho nàng. Hiện tại bác sĩ cần

kiểm tra lại một lần nữa là có thể xuất viện.

- Thật sự?

- Tất nhiên rồi, ta sao có thể lừa gạt ngươi.

Triệu Vũ Hinh nghe xong, liền chạy vào phòng. Đến cửa liền quay lại

nhìn Dương Thiên:

- Ngươi dám trêu chọc ta, lần này nể mặt ngươi đã cứu mẫu thân ta sẽ tha

cho ngươi, nếu còn dám như vậy ta sẽ không tha cho ngươi, hừ…

Nhìn Triệu Vũ Hinh trợn mắt hù dọa rồi đi vào trong. Dương Thiên rất

bất ngờ, Triệu lão sư không ngờ còn có một mặt đáng yêu như vậy. Thất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.