có mệnh hệ gì, đây hoàn toàn đều là lỗi của hắn.
Trong lúc Liệt Viêm Kình đang thầm tự trách mà không chú ý đến thanh
kiếm màu đen kia, Dương Thiên nhẹ nhàng vung tay. Mũi kiếm chuẩn xác
chạm vào ngay đầu ngọn thương đang lão đến.
Một cơn sóng chấn động nhẹ lan ra. Liệt Viêm Kình mở to mắt, nhìn một
cảnh không thể tin nổi đang diễn ra ngay trước mặt. Trường thương bao
phủ bởi Huyết Hỏa, mang theo một kích toàn lực của Liệt Viêm Kình lại
đứng yên giữa không trung, để Dương Thiên dễ dàng nắm trong tay.
Dương Thiên không mỉm cười, hắn cau mày nhìn Liệt Viêm Kình:
- Chỉ là tỷ thí, ngươi có cần liệu mạng đến như vậy hay không. Nếu đổi
lại là một người khác, nói không chừng đã bị thương của ngươi giết chết.