PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 3272

Quanh quẩn một hồi lâu, Dương Thiên nhận ra nơi này còn tệ hơn hắn đã

nghĩ. Nồng độ linh khí thấp kém, xung quanh lại chẳng có gì đặc biệt.
Ngoài trừ vài ngọn núi cùng thảo nguyên, hầu như không có thứ gì thật sự
bắt mắt. Kỳ lạ là, không gian nơi này rất nhỏ, thế nhưng cho dù Dương
Thiên tìm kiếm cẩn thận thế nào cũng không tìm thấy được lối ra. Giống
như đây là một không gian bị phong bế, chỉ có thể đi vào mà không thể đi
ra.

Vẻ mặt Dương Thiên thay đổi, không còn nét thoải mái như lúc đầu. Nếu

đến lúc này hắn vẫn chưa biết chuyện gì đang diễn ra thì thực sự là một tên
ngốc. Rõ ràng có kẻ đang cố tình nhằm vào hắn, cất công dựng lên cái
không gian này, sau đó phong ấn nó lại để giam giữ hắn vào trong.

Cùng lúc này, có ba lão giả cùng một mỹ phụ trung niên đang đứng ở

một nơi khá xa bên ngoài không gian kia. Bọn hắn thông qua một tấm kính
âm thầm quan sát Dương Thiên. Bọn họ gần như nín thở theo dõi, rất lâu
sau, mỹ phụ trung niên mới lên tiếng:

- Các ngươi nói xem hắn có phải là đang giả vở hay không?

Lão giả mặc áo đạo sĩ màu trắng đáp lại:

- Tạm thời không xác định được. Có thể hắn đã đoán được âm mưu của

chúng ta, vì vậy giả vờ không thoát ra được để dẫn dụ chúng ta hiện thân.
Ta nghĩ chúng ta nên chờ đợi thêm một thời gian nữa, khi đó…

Lão giả áo trắng còn chưa kịp dứt lời, lão giả đầu trọc, bụng bự, tay cầm

một bình rượu lớn đã lên tiếng cắt ngang:

- Nhất Minh, ngươi tốt xấu gì cũng là Độ Kiếp kỳ đệ tứ chuyển, tại sao lá

gan lại nhỏ như vậy. Chẳng phải đã có tin từ Vân Châu Thánh Địa báo lại,
Sát Thần Dương Thiên vì một lý do gì đó mà tu vị suy giảm, hiện tại chỉ
tương đương với Đại Thừa sơ kỳ mà thôi. Mặc kệ hắn sỡ hữu pháp bảo hay
thần thông nghịch thiên gì, chênh lệch một đại cảnh giới chắc chắn không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.