PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 425

- Đây là Bách Độc đan. Có nó, mọi chất độc trên người ngươi đều là vô

nghĩa. Kinh mạch của ngươi ta đã hoàn toàn phong ấn, vật dụng nguy hiểm
cũng đã lấy ra hết. Còn về phần cắn lưỡi tự tử, ngươi ít nhiều cũng là Tu
Chân giả, chắc hẳn cũng sẽ không chết vì việc đó.

Nữ sát thủ hai mắt cảm hận nhìn Dương Thiên, nàng không sợ chết,

nhưng có thứ còn đáng sợ hơn cả cái chết. Dương Thiên vẻ mặt tà ác:

- Yên tâm, ta sẽ từ từ thưởng thức ngươi. Sau khi giết ngươi ta lại sẽ tiếp

tục. Gian thi ta đúng là chưa từng làm, nghĩ đến thôi cũng cảm thấy hưng
phấn.

Dương Thiên nói xong, bắt đầu đưa tay lên áo nàng kéo xuống, nữ sát

thủ không nhịn được, liền bất tỉnh. Nàng nội thương vẫn chưa khỏi hẳn,
vốn rất suy yếu. Cộng thêm tình thần gần như sụp đổ liền không chịu nổi.

Dương Thiên dừng tay, lắc đầu:

- Đùa giỡn một lát đã không chịu được, tố chất của ngươi vốn không

thích hợp làm sát thủ.

Hắn dĩ nhiên không thực sự muốn cưỡng gian nàng, chỉ là cảm thấy vẻ

lạnh lùng của nàng khiến hắn khó chịu nên không nhịn được trêu chọc một
phen. Viên thuốc kia không những có tác dụng giải độc mà còn có thể chữa
thương.

Dương Thiên nâng nữ sát thủ lên, đặt nàng nằm xuống cái ghê đối diện

rồi nhắm mắt lại. Dương Thiên ngủ một giấc dài, trong mơ hắn nhìn thấy
một hình ảnh mặt áo trắng, tuy không nhìn rõ mặt nhưng lại khiến hắn có
cảm giác kinh diễm. Dáng người, khí chất, mỗi cử chỉ giơ tay, nhấc chân
đều vô cùng hoàn mĩ.

Bóng người kia nhìn về phía hắn, một âm thanh rất trong trẻo vang lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.