PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 772

kết anh, thất bại thì hồn tiêu phách tán, may mắn sống sót thì đạt đến Giả
Anh.

Ba vị lão giả của Ám tổ đều là Kim Đan hậu kỳ đỉnh phong nhưng lại

không cảm nhận được khí tức của Thiên Kiếp. Lúc đầu Dương Thiên cũng
không để ý, nhưng nghe Diệp Vấn Thiên nói đã khiến hắn chú ý.

- Chẳng lẽ pháp tắc của thế giới này có chút khác biệt với Tu Chân giới

sao? Vậy để ta xem thử một chút.

Dứt lời, Dương Thiên biến mất. Từ trong tinh không vô tận, Dương

Thiên đang đứng lặng lẽ, hai mắt nhìn về địa cầu. Quan sát kĩ một hồi,
Dương Thiên đưa tay điểm nhẹ vào hư không. Không gian bị một chỉ này
làm cho gợn sóng. Từng làn sóng vô hình khuếch tán vào hư không rồi bị
một thứ gì đó cản lại. Dương Thiên mỉm cười:

- Ở đây sao.

Từ lòng bàn tay bắn ra một luồng sáng mạnh mẽ vào vị trí kia. Luồng

sáng bị chặn lại, ánh sáng nổ ra tung tóe khắp nơi. Một cánh cửa khổng lồ
hiện lên từ trong hư không. Dương Thiên chắp tay sau lưng nhìn cánh cửa,
thanh âm vang vọng khắp hư không:

- Pháp Tắc Chi Môn, ta Hỗn Độn Chân Tiên ra lệnh cho ngươi mở ra.

Dứt lời, một luồng khí đen kịt từ trong hư không xuất hiện, trùng kích

vào Pháp Tắc Chi Môn. Dưới lực trùng kích của hắc khí, Pháp Tắc Chi
Môn không có sự chống cự nào, nhanh chóng mở ra. Từng cổ văn tự màu
vàng từ phía trong bay ra, những văn tự này mang lại một cảm giác cổ lão,
dường như đã tồn tại từ rất lâu.

Dương Thiên lại phất tay một cái, những văn tự đang bay tán loạn bắt

đầu sắp xếp lại theo một trình tự. Chăm chú nhìn vào bảng văn tự trước
mặt, Dương Thiên gật gù:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.