PHONG LƯU CHÂN TIÊN - Trang 908

- Ta hiểu tính cách của Triệu Vũ Hinh, nàng rất mạnh mẽ, sẽ không bị

những thứ như vậy hù dọa. Chúng ta đi tìm Mộc Vũ Hàm trước đã.

- Mộc Vũ Hàm?

- Đúng vậy.

Hai người cùng đi đến trại của lớp Mộc Vũ Hàm, Lý Bàn vừa đi vừa hỏi:

- Triệu Vũ Hinh lão sư bị mất tích, ngươi tại sao không đi tìm nàng mà

lại tìm Mộc Vũ Hàm?

- Triệu Vũ Hinh bị bắt, tất nhiên ta sẽ cứu nàng. Nhưng ta cảm thấy Lý

Tưởng có mưu đồ với Mộc Vũ Hàm. Nếu ta đoán không sai, hắn cũng có ý
định bắt cóc nàng. Trước tiên ta phải đảm bảo an toàn của nàng rồi mới đi
cứu Triệu Vũ Hinh được.

Đến trước trại của Mộc Vũ Hinh, hắn đứng ngoài gọi mấy tiếng không

thấy ai đáp lại. Cảm thấy có chuyện không ổn, thần thức lập tức quét qua,
không phát hiện được Mộc Vũ Hàm. Lý Bàn nhăn mũi:

- Ta cảm thấy trong không khí có mùi lạ, giống như mùi thuốc trong

bệnh viện.

Dương Thiên gật đầu:

- Đúng vậy, là mùi thuốc mê. Chúng ta đến chậm một bước rồi.

Gương mặt Dương Thiên vẫn tỏ vẻ bình thường, Lý Bàn lại cảm thấy

một cảm giác đáng sợ chạy dọc sống lưng.

- Lý Tưởng sao, rất tốt. Ta vẫn đã đánh giá thấp ngươi. Ngươi đã thành

công chọc giận ta, bây giờ ngươi có thể vui vẻ xuống hoàng tuyền rồi.

Dứt lời, Dương Thiên liền biến mất, để lại Lý Bàn vẫn còn đang run lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.