Hoa phu nhân mày liễu cau lại, "Hay cho Diêu Lăng ngươi chó ỷ thế
người, giết người giấu tay!"
Bà ta xoay người bò dậy, quên cả tạ ơn, vội vã về nhà mẹ tìm em trai,
cũng chính là chỉ huy sứ của Chỉ huy sứ ty kinh vệ Lý Nguyên, một trong
những nhân vật có thực quyền nắm trong tay binh mã Côn Kinh, cùng trận
doanh của Nhiếp Chính vương với Diêu Lăng, nhưng không đội trời chung,
nước lửa không dung.
Lý Nguyên vừa nghe cháu gái bị hại mà oan khuất không thể rửa sạch,
nổi giận đùng đùng, lập tức triệu tập ba nghìn binh mã dưới tay, giết đến
Diêu Lăng phủ đệ. Diêu Lăng còn chưa kịp phản ứng, Lý Nguyên đã đem
một đoàn binh mã áo giáp chỉnh tề, đao kiếm sẵn sàng tiến vào phủ, túm
lấy vạt áo Diêu Lăng, mắng: "Ngươi cái tên lão cẩu đáng chết trăm lần!"
Ánh đao vừa lóe, đao trắng cắm vào, đao đỏ rút ra.
Tiếp theo đó, kẻ lỗ mãng xuất thân tướng sĩ này thuận tay giết sạch trên
dưới Diêu phủ, giết xong rồi, lau sạch máu trên đế giày, bước từng bước
lớn, như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Cả Diêu gia bị giết, kinh động triều đình, Diêu Lăng thuộc thế lực dưới
trướng thừa tướng Tư Đồ Mặc, những đại thần trong thế lực này đều có
quan hệ thông gia với nhau, phu nhân Diêu gia, con dâu Diêu gia đều là
con gái trọng thần trong thế lực của Tư Đồ Mặc, lần này Lý Nguyên chọc
phải tổ ong vò vẽ, đám đại thần kia sao có thể buông tha, mấy người trong
đó cũng điều khiển một bộ phận quân phòng thủ Côn Kinh, trong tay cũng
có binh lực, lập tức ăn miếng trả miếng, giết tới Lý gia cùng Hoa gia, thế
lực họ Lý sao có thể bỏ qua? Thế là, hai bên hỗn chiến, Côn Kinh rơi vào
loạn của triều thần, rơi vào gió tanh mưa máu.
Một màn hỗn loạn này, oán hận chất chứa đã lâu giữa hai nhà, vì cái chết
của một cung tần, vì lời cố ý khiêu khích của một người mà hoàn toàn bùng
nổ, nhanh chóng lan ra cà triều đình Hiên Viên, gần 80% quan viên cuốn