PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1410

ông ta một đường chém giết, trải qua trùng trùng vây khốn, giết thẳng tới
khu vực cách Nhiếp Chính vương phủ ba trượng, đó cũng là khoảng cách
gần nhất mà cả đời ông ta có thể ép tới gần Hiên Viên Thịnh.

Ở ba trượng phía ngoài, khi Tây Bình quận vương vui mừng, hoan hỉ chỉ

huy thuộc hạ tiến hành đợt "công kích cuối cùng", bức tường đen bên ngoài
phủ Nhiếp Chính vương đột nhiên lật chuyển, lộ ra cự pháo đen thui, một
mặt tường có đến ba thân pháo.

Tây Bình quận vương chỉ chuẩn bị cho cận chiến, chưa từng nghĩ đến

Hiên Viên Thịnh vậy mà lại biến Vương phủ của mình thành thành trì? Đại
pháo "uỳnh" một tiếng, ô hô ai tai(*).

(*) ô hô ai tai: lời than tở trong văn tế thời xưa, nay thường dùng để nói

về cái chết, sự sụp đổ với giọng khôi hài.

Mà nơi cao nhất Vương phủ, cũng là nơi cao nhất Côn Kinh, cửa sổ bốn

phía trên những tầng lầu của Lâm Thiên đột nhiên đồng loạt mở tung, chĩa
ra vô số nỏ, ba trăm sáu mươi độ không ngừng nghỉ càn quét bao trùm,
vương quân của Bình Tây quận vương, hàng loạt, hàng loạt ngã xuống dưới
những mũi tên ấy.

Bốn tầng phía trên, cung tiễn đồng loạt bắn, bốn tầng phía dưới, đạn

pháo điên cuồng bắn, kéo ra trong bầu trời đêm những đường vòng cung
đen ngòm, khi rơi xuống lại thu được máu tươi đầy đất.

Mà trên đỉnh lầu cao, Nhiếp Chính vương tao nhã lịch thiệp cùng áo bào,

vương miện, đang đặt hai tay lên cửa sổ, cười lạnh nhìn xuống dưới.

Côn Kinh máu chảy, bây giờ mới thực sư tiến vào cao trào.

Tại thời khắc Hiên Viên Thịnh ép lui Tây Bình quận vương, Tông Việt

cũng đã xuất hiện trước phủ Nhiếp Chính vương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.