PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 165

trên đường đi, có thể đến bất cứ nơi nào ở Đại lục Năm châu, ngoại trừ
Hoàng cung các nước mà thôi.

Thì ra thì đó cũng chỉ là một thái độ lấy lòng nhau, với bản lĩnh của

mười vị cường giả kia, không cần cầm lệnh phù đó cũng đi được đến bất cứ
nơi đâu mà họ muốn.

Sau khi nắm giữ lệnh phù, dĩ nhiên họ phải giữ thể diện cho mình, không

dám đi đến nội cung của người ta xem Thái giám giặt đồ lót cho Phi tần
nữa.

Đương nhiên, với bản lĩnh hiện tại của Mạnh Phù Dao, muốn cũng đừng

nên nghĩ đến.

Đường này không thông thì đi đường khác, bởi vì các nước ở Đại lục

Năm châu đều có bán buôn sản xuất. Thương mại quân sự giữa các nước
cũng phụ thuộc lẫn nhau. Những năm gần đây các nước cũng dần dần hiểu
được trao đổi thương mại có tác dụng quan trọng đến việc phát triển kinh tế
của một nước. Năm năm trước, dưới sự đốc thúc hết mình của Thái tử Vô
Cực kinh tài tuyệt thế của Vô Cực, các nước bắt đầu cho vay Thông Hành
Phù trong phạm vi nhất định. Tuy nhiên, chỉ dùng cho tầng lớp thượng lưu
và quan lại cùng thương nhân nước mình sử dụng, dùng đẻ qua lại thân
thiết với các nước khác, nhằm thắt chặt mối quan hệ giữa thương mại và
chính trị . Coi đó như là một giấy thông hành ngoại giao, được hưởng
quyền tự do nhất định và được triều đình nước sở tại bảo vệ.

Quyền tự do đi lại còn không bị ảnh hưởng bởi chiến tranh, cho dù hai

nước có đột nhiên khai chiến, những phú thương cầm lệnh phù này cũng
được trịnh trọng đưa tiễn rời khỏi nước đó, sau đó lại tiếp tục đánh nhau.

Chỉ là, để phòng bị và ngăn ngừa, kiểu cho vay này được kiểm soát chặt

chẽ, chỉ tập trung ở các nước giàu có, các nhà tài phiệt và phú thương có
địa vị, cùng với các quan lại hay di sứ. Hơn nữa quan viên đi sứ phải xuất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.