PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 277

“Bố trí tốt?” Đối phương mỉm cười giễu cợt, “Chuyện thế gian như nước

đang tuôn trào chợt rẽ hướng chỉ trong nháy mắt, không có chuyện gì nhất
định không thể thay đổi được.”

“Chính tay hắn đã cầm bức Tuyền Cơ đồ ngài đưa cho ta.” Tề Tầm Ý

cau mày, “Tuy vũ cơ không ra tay thành công, nhưng độc trên tấm Tuyền
Cơ đồ đã dính vào tay hắn…”

Tề Tầm Ý còn chưa dứt lời thì ngạc nhiên dừng lại, bởi vì đối phương đã

đứng lên.

Chàng trai khẽ cúi người, nhìn về phía Tề Tầm Ý, nhưng lời thốt ra tuyệt

đối không chút ôn hòa: “Có hai lựa chọn, một là ta đi, ngài ở lại đón chờ
thành công “nắm chắc” trong tay của ngài, sau đó có lẽ ta sẽ nể một phần
giao tình, nhawtk xác giúp ngài. Hai là, bây giờ ta và ngài đi ngay, chạy
thẳng đến cửa cung bắt lại Tề Viễn Kinh, chúng ta nhặt xác hắn.”

Tề Tầm Ý nhìn vào đôi mắt thâm trầm tuyệt đẹp của chàng trai, trong

đấy có sự kiên định, nắm bắt tất cả mọi việc khiến người ta không dám có
một chút hoài nghi về lời nói ban nãy.

Tề Tầm Ý khẽ nghiến răng, đứng lên nói “Đi!”

Hai người vội vã bước ra cửa, chàng trai đi sau gã một bước, bỗng nhiên

khựng lại, nghiêng người nhìn căn phòng nhỏ bên trái một lúc.

Tề Tầm Ý bên cạnh vừa bước lên ngựa vừa gượng gạo cười hỏi “Chưa

thỉnh giáo tiên sinh họ gì.”

“Tại hạ họ Nguyên.” Chàng trai thản nhiên đáp, vừa kéo cương vừa đột

nhiên quay người lại nhìn trọng binh canh gác Thiên điện, nói: “Điện hạ,
hãy đem theo những vệ sĩ thân tín tốt nhất của ngài. Chuyện đã đến mức độ
này, cuối cùng hai bên cũng sẽ đụng độ một trận, hộ vệ bên cạnh ngài càng
nhiều càng tốt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.