PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 340

như hạt châu, không khỏi tức giận mắng to: “Ngươi đúng là tiểu nhân độc
ác! Âm thầm ra tay đánh lén!”

Cửa sổ đột nhiên mở toang mà không phát ra tiếng động nào, toàn thân

Tông Việt trắng như tuyết đang ngồi xếp bằng nhìn ra ô cửa, sau lưng là
tấm bình phong lớn thêu hình lá phong, lá phong có màu đỏ thẫm, răng cưa
trên lá có màu vàng nhạt. Như trong nét tươi sáng đẹp đẽ ẩn hiện dũng khí
đã kinh qua tang thương sương giá, Tông Việt thanh thoát tuấn tú đang ngồi
trước bình phong càng thêm nổi bật.

Hai ngón tay hắn kẹp một ống nhỏ, đăm chiêu nhìn máu lưu động trong

cái ống nhỏ xíu ấy, thản nhiên nói: “Ta đã từng gặp Thánh nữ Phi Yên thần
thông quảng đại tại nước Phù Phong, cô ta từng nói với ta, nếu như có trinh
nữ nào mười bảy tuổi luyện Đại Vô Thượng tâm pháp thì máu của cô gái
này quý hiếm vô cùng, cô ta đã tìm kiếm nhiều năm nhưng vẫn không gặp,
nếu như ta vô tình gặp được thì phải báo cho cô ta biết.” Hắn lắ lắc cái ống
nhỏ xíu kia, trầm tư chẳng để ý đến Mạnh Phù Dao, lẩm bẩm: “Loại máu
mà Thánh nữ Phi Yên cần dùng để tế ta đã thử rất nhiều người mà không
tìm được, không biết lần này có đúng không?”

Mạnh Phù Dao ngồi xổm dưới cửa sổ, giận quá hóa cười, lẩm bẩm “Đời

này ngươi ngoài làm các việc đe dọa xảo trá bức bách hãm hại người khác,
thì còn có thể làm được việc gì khác nữa sao?”

Tông Việt giơ tay ném một cái rổ qua cửa sổ cho nàng, bảo: “Bây giờ ta

sẽ cho ngươi xem ta làm được cái gì ---Phiền ngươi hái hết những lá non
của thất diệp thảo ở trong vườn, mài vụn rồi cho vào trong nồi thuốc, ta cần
dùng, nhớ kỹ là phải mài vụn như bột phấn, phải là những lá non nhất trong
số những lá non.”

Mạnh Phù Dao hếch mũi giấu tay vào trong áo chẳng thèm động đậy,

ngược lại Diêu Tấn lại bước tới nhận lấy, kéo tay nàng rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.