PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 343

thuốc đắt tiền, dự định mang về để bán cho Tông Việt, nhất định phải bán
được bộn tiền mới thôi.

Mạnh Phù Dao hái trộm hồi lâu nên trên tay lấm lem bùn đất, bèn nhìn

khắp xung quanh tìm nước để rửa tay. Nàng nhìn thấy trước mặt có một
hòn núi giả, hình như phía sau nó có một hồ nước biếc, đối diện hồ nước
hình như có một gốc cây có màu đỏ thẫm, hoa của nó lại có màu đen. Nàng
cảm thấy cây hoa này giống như cây hoa thần mà lão đạo sĩ từng nhắc đến,
vỏ cây màu đỏ cứng như sắt kia là một loại dược thảo quý hiếm, nhất thời
ham muốn trỗi dậy, lén lút đi đến đó.

Còn chưa đến gần thì phía sau núi ấy đột nhiên nhảy ra hai thị vệ mặc

kim giáp, giương song thương ra cản lại, nói: “Phía sau là hành cung Thái
tử nghỉ ngơi, nếu tới hái dược thảo thì xin dừng bước tại đây.”

“Ồ...” Mạnh Phù Dao ngó quanh quẩn, vui vẻ cười đáp: “Ta không đi

qua đó, nhưng mà thị vệ đại ca ơi, có thể để cho ta leo lên hòn núi giả nhìn
hành cung như thế nào không, để khi trở về ta sẽ kể cho mọi người cùng
biết.”

Hai thị vệ cùng nhìn nhau, bởi vì thường hay có người đến đây đưa ra

yêu cầu này do quá ngưỡng mộ Thái tử, nên họ cũng không lấy làm lạ, rộng
lượng mỉm cười đồng ý: “Vậy ngươi lên xem một chút đi, đừng để trượt
chân đấy.”

“Ôi, cám ơn hai vị.” Mạnh Phù Dao hớn hở bước qua đó, khi ngang qua

họ thì ngón tay nàng khẽ cong, hai thị vệ này bất thình lình ngã xuống đất.

“Ôi chà, Trưởng Tôn Vô Cực dạy dỗ bọn thị vệ này tốt thật, thật dễ sai

bảo, bảo ngã thì liền ngã, ngoan thật.” Nàng nhìn khắp xung quanh, quả
nhiên chẳng có ai ở nơi này, thật sự trống không mà cũng không người
trông coi, không khỏi mừng rỡ, mới hai ba bước đã trèo lên hòn núi giả,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.