PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 408

Nhưng mà đột nhiên nàng khựng lại.

Phía sau lưng có tiếng rên của người bị thương, kèm theo tiếng khóc nức

nở.

“Xui xẻo quá, đêm nay Tiểu Tứ trực đêm thay cho Biểu thiếu gia, cảm

thấy lạnh nên trở về lấy thêm áo, đi ngang qua vườn phía Tây thấy có bóng
người lại có tiếng ồn ào thì qua xem thử, đâu dè… bị một viên bi sắt văng
trúng người làm bị thương.”

Tiếng mọi người lo lắng than thở xen lẫn tiếng rên rỉ của người bị

thương, Mạnh Phù Dao đưa lưng về phía họ, tay vịn lên cửa, lặng người.

Đứa bé kia… bị thương do mảnh đạn nổ của nàng sao?

Vừa nãy khi hỏa đạn nổ khiến cao thủ kia bị thương, nhưng những mảnh

đạn cũng bay tứ tán khắp nơi, nếu như khi đó thật sự có người đi ngang
qua, thì chắc chắn người đó cũng sẽ bị thương.

Lúc ấy nàng đang bận ngăn cản kẻ địch, không để ý đến xung quanh có

người khác hay không, bây giờ xem ra, đứa bé kia đúng là bị nàng vạ lây.

Mạnh Phù Dao thay đổi quyết định trong tíc tắc, ngón tay đặt trên vòng

cửa buông xuống, thở dài rầu rĩ.

Có thể đả thương kẻ địch nhưng không thể đả thương người vô tội, đây

là nguyên tắc của nàng.

Huống chi những kim châm sắt đó có chứa độc, lỡ như đứa bé này bị

trúng kim châm thì lúc này nó biết tìm thuốc giải ở đâu? Có ai chịu đi mời
thầy thuốc đến để chữa trị cho một đứa trẻ chỉ làm tôi tớ, trong lúc mọi
người đang bủa vây tìm giết thích khách?

Nếu nàng bỏ đi, sẽ có một người vô tội bị chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.