PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 534

Mạnh Phù Dao bật kêu lên "Á", đảo tròn mắt đáp, "Là dân tộc ít người."

"Phù Dao, nàng thường hay nói những từ lạ lẫm khó hiểu." Nguyên

Chiêu Hủ quay đầu nhìn nàng, "Nghe qua không giống như ngôn ngữ của
Năm châu đại lục này."

"Ta tự nghĩ ra đó." Mạnh Phù Dao dõng dạc tuyên bố, "Hình như ta

thông minh không giống như người thường."

"Nàng từ trước đến nay đều như vậy..." Nguyên Chiêu Hủ rất khẽ khàng

nói những lời này. Mạnh Phù Dao cũng không nghe thấy, đột nhiên lúc này
nàng hứng trí la lên: "Có muốn học điệu múa do ta nghĩ ra không, rất tao
nhã đó... ta cảm thấy rất phù hợp với khí chất của huynh..." Nàng còn chưa
nói xong bỗng nhiên tiếng hoan hô dậy lên vang dội, sau đó liền thấy thiếu
nữ xinh đẹp nhất đêm nay Hồ Tang đang nắm một chiếc khăn tay gấm
trong tay, e thẹn xấu hổ cười bước đến gần.

Mạnh Phù Dao nhìn chằm chằm nàng ta, không hiểu vì sao nơi đáy lòng

đột nhiên lại có một cảm giác nao nao.

Hồ Tang cô nương cũng phớt lờ hết thảy mọi người, vẻ mặt đê mê đắm

đuối, ánh mắt sóng sánh nét cười đong đầy chờ mong, nhìn người... bên
cạnh Mạnh Phù Dao.

Nàng ta ngượng ngùng, nhẹ nhàng khẽ khom người, ném tấm khăn gấm

trong tay vào người Nguyên Chiêu Hủ.

Tiếng reo hò liền dậy lên, cùng lúc ấy lửa trại cháy bùng lên mạnh mẽ,

Hồ Tang cô nương dịu dàng e lệ chúm chím môi cười, giơ tay ra đi về phía
Nguyên Chiêu Hủ.

Nàng ta chìa tay ra trước mặt Nguyên Chiêu Hủ, những ngón tay trắng

sáng như ngọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.