PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 568

Nguyên Chiêu Hủ phủi áo bào vốn chẳng dính hạt bụi nào, dịu dàng nhìn

nàng cười nói: “Đời này nàng chỉ có thể làm người ta yêu.”

Mạnh Phù Dao dẫu môi cười, khẽ hừ, nói lảng sang chuyện khác. Nàng

hỏi Thiết Thành “Ngươi không phải người Nhung sao, sao lại chạy đến đại
doanh quân Nhung khiêu khích họ thế?”

Thiết Thành “Hừ!”, thở hồng hộc mắng: “Đồ chó Nam Nhung.”

Nghe mắng hồi lâu Mạnh Phù Dao mới biết, thì ra Thiết Thành là người

của một bộ tộc Vương hậu của triều Bắc Nhung trước đây. Năm xưa, Nam
Nhung và Bắc Nhung chiến trang với nhau, chính do Trưởng Tôn Vô Cực
vượt ngàn dặm xa xôi đến bình định cuộc chiến này, tộc trưởng Nam
Nhung và Bắc Nhung cùng dập đầu kết bái huynh đệ, câu chuyện này được
mọi người truyền tụng đến bây giờ --- Nhưng không ngờ sau đó, Nam
Nhung phái gian tế trà trộn vào Bắc Nhung, phát động chính biến, đuổi
Vương của Bắc Nhung tộc rời đi.

Từ đó cả một thế hệ Bắc Nhung lưu lạc nơi thảo nguyên, cuối cùng định

cư ở Diêu thành. Đối với những người thuộc Vương tộc Bắc Nhung thì đây
là điều họ căm hận nhất, bởi vì điều này đã chấm dứt cuộc sống xa hoa
sung sướng của họ. Thiết Thành là một chàng thiếu niên nóng nảy, sôi trào
nhiệt huyết, khi nghe liên quân đến gần, liền không nhịn được đã đến đại
bản doanh của quân Nhung để phóng hỏa.

“Tất cả đều tại tên Trưởng Tôn Vô Cực vô liêm sỉ kia.” Thiết Thành

mắng, “Nếu không thì năm đó tổ gia ta đã đánh bại tộc Nam Nhung, làm
chủ thảo nguyên rộng lớn rồi.”

“Thôi đi ngươi.” Mạnh Phù Dao vỗ một phát vào bả vai hắn, “Chỉ sợ có

mạng đánh nhau chứ không có mạng hưởng phước đó đâu. Cả hai tộc Nam
Nhung lẫn Bắc Nhung đều hiếu chiến, thế nên dù bất cứ lý do gì triều đình
cũng không thể khoanh tay đứng nhìn sự thống trị của mình bị uy hiếp,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.