PHỤ NỮ VẠN NGƯỜI MÊ - Trang 8

"Chị, sao nó có thể trơ trẽn thế nhỉ? Nó không biết ngại à?"

Cô nhún vai, tỏ ra không quan tâm. Thật ra độ trơ trẽn của cô ta chẳng

phải cô đã từng được chứng kiến rồi sao?

Hai mươi phút sau, lúc cô đang thanh toán tiền thì một màn kịch diễn ra

ngay trước mắt. Người phụ nữ khá trẻ, mang khuôn mặt đằm thắm và mặn
mà của người đã có gia đình, nét đẹp không bị năm tháng mài mòn mà càng
thêm quyến rũ.

Tiếng "bốp" vang lên. Chỉ vài phút, cô gái kiêu kỳ khi nãy đã ngồi bệt

dưới đất, trông vô cùng thê thảm. Cô thờ ơ với màn kịch trước mắt. Ngược
lại, con bé đối diện thì có vẻ rất thích thú, cười khúc khích.

"Hóa ra là cặp kè với chồng người ta." Cô bé bĩu môi.

"Bình thường mà, không phải lạ lẫm gì!" cô trả lời vẻ khó hiểu.

Người chồng vị người vợ kéo về. Trước khi đi, người phụ nữ ấy còn vứt

lại một câu: "Mày còn trẻ, còn non lắm. Nhớ này, muốn tìm ví tiền của đàn
ông thì phải xem là ví ấy ai mua, chứ đừng chỉ nhìn tiền ở trong ví. Đừng
chỉ nhìn cái ví đẹp, còn phải xem trong ví để ảnh ai."

Kịch hay kết thúc, cô đứng dậy cầm túi xác. "Đi về thôi."

Hai người đi ngang qua bàn của cô ta, đúng lúc cô ta đang chật vật đứng

dậy, vuốt lại mái tóc như không có chuyện gì xảy ra. Nhìn thấy cô, trong
đôi mắt hiện lên đầy vẻ ghen ghét.

"Lâu không gặp, An Kỳ." Cô dừng chân, nhẹ giọng nói. "Có năng lực

cướp được người đàn ông của tôi mà không có năng lực giữ lấy. Có năng
lực cặp kè với chồng người ta mà lại không có bản lĩnh bảo vệ bản thân
mình. Cô ngu lắm, cô cho rằng đàn ông rời bỏ người phụ nữ của họ để đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.