PHÙ THỦY SÀN CHỨNG KHOÁN - Trang 140

riêng tiền lãi hằng tháng tôi phải trả là 8.800 đô-la. Giá trị tài sản ròng của
tôi chắc có lẽ đã âm 200.000 đô-la. Một số người khuyên tôi tuyên bố phá
sản, nhưng tôi không làm vậy. Bây giờ nghĩ lại, tôi lại thấy tuyên bố phá
sản lúc ấy có lẽ là quyết định đúng đắn hơn. Nhưng nếu tôi làm điều đó, thì
có thể tôi không trở thành một nhà giao dịch như hôm nay, bởi làm thế
nghĩa là thừa nhận thất bại.

Ông có cảm thấy tình trạng lao động vất vả tự áp đặt này chính là một
sự trừng phạt?

Tôi thực sự cảm thấy thế.

Vợ của ông phản ứng như thế nào với tình hình đó?

Cô ấy rất ủng hộ. Khi tôi bắt đầu nỗ lực hết sức để tìm lại chính mình, cô
ấy nói, “Em chưa bao giờ nhìn thấy ai có thể làm ra tiền như anh, nhất là
khi anh bị dồn vào chân tường.” Cô ấy đã đúng. Ngay cả bây giờ, khi mà
tôi đang có một tháng thua lỗ, tôi giống như một con hổ rình mồi. Đó là lúc
tôi làm việc chăm chỉ nhất. Khi tôi làm việc 15 giờ một ngày, vợ tôi biết
ngay là tôi giao dịch không tốt. Ngược lại, khi tôi về nhà sớm, cô ấy sẽ nói,
“Công việc của anh hôm nay thuận lợi hả?”

Hầu hết các nhà giao dịch mà tôi từng nói chuyện với họ về giai đoạn bị
thua lỗ, họ đều nói rằng giảm bớt giao dịch hoặc thậm chí nghỉ ngơi một
thời gian.

Tôi lại làm ngược lại. Bất cứ khi nào tôi thua lỗ, tần suất giao dịch của tôi
lại tăng lên.

Nhưng ông không sợ rằng làm như thế sẽ khiến cho tổn thất càng nặng
nề hơn sao?

Tôi tăng cường hoạt động, chứ không tăng thêm rủi ro. Trong thực tế, điều
đầu tiên tôi làm khi tôi đang thua lỗ là làm sao để dừng sự thua lỗ lại. Đó là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.