PHÚC DIỄM TIÊU DAO - Trang 127

Nghĩ đến nhi tử của phó thị trưởng, tâm hồn Diệp Hi cũng hơi khó chịu!

Tiểu tử kia, lão tử của hắn cũng mau muốn bị giết chết, lại còn dám đến
trêu chọc mình!

"Hì hì, mình không phải là sợ bạn không đến sao? Hơn một năm trước

mình nhớ được hình như cũng mời bạn, nhưng cuối cùng bạn cũng không
có xuất hiện."

Thanh âm Dương Ngọc Linh bỗng nhiên có một chút oán giận.

"Một năm trước?"

Diệp Hi chân mày bỗng nhiên nhíu lại, "Một năm... Ách, khi đó mình

chán ghét tụ tập. Được rồi, mình đáp ứng tối mai nhất định đi, được rồi
chứ? Bất quá, chuyện sinh nhật, cha mẹ bạn không có an bài cho bạn sao?"

"Bọn họ?"

Dương Ngọc Linh trong lòng đau xót: "Bọn họ đều là người bận rộn, cả

ngày cũng không ở nhà, sinh nhật của mình cũng chỉ đánh một cú điện
thoại về.".

Nghe lời của nàng, Diệp Hi lại bỗng nhiên nghĩ tới mình, mình không

phải cũng như vậy sao? Phụ thân hàng năm không ở nhà, mụ mụ vừa bận
rộn chuyện chính trị, căn bản cũng không có thời gian quan tâm mình. Nghĩ
vậy hắn bỗng nhiên dâng lên một loại cảm giác đồng bệnh tương liên.

"Không sao, bá phụ bá mẫu bọn họ bận rộn, ngày mai không phải là có

rất nhiều đồng học đi sinh nhật của bạn sao?".

Diệp Hi vội vàng nói: "Ngày mai mình cũng đi nữa."

"Thật sự?"

"Bạn cho rằng là thật sao?" Diệp Hi bỗng nhiên nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.