PHÚC DIỄM TIÊU DAO - Trang 167

Hắn không muốn phải nhìn mẫu thân của mình thương tâm!

Một cảm giác áy náy khiến cho tà niệm trong lòng hắn từ từ tiêu tán!

Mẫu thân rất kỳ vọng vào mình! nàng từng nói với mình: "Chờ con sau này
trưởng thành a, mang cho mẹ một cô con dâu xinh đẹp hiền lành, sinh mấy
tiểu mập mạp để cho mẹ giúp các con bồng bế! Tương lai a, hài tử của ta
phải tuyệt đối là nhân trung long phượng! Những kẻ xem thường con, bọn
họ sớm muộn sẽ nhìn đến rụng mắt kiếng! Bởi vì rồi bọn họ sẽ biết, ánh
mắt của bọn họ, là kém như thế nào!"

Hiện tạ nhớ lại mẫu thân ngay lúc đó nở nụ cười, Diệp Hi trong lòng liền

dâng lên một cảm giác vô lực!

"Ân?"

Mà lúc này, Diệp Hi ở trong lòng lại mơ hồ có một loại dự cảm bất an.

Cảm giác có thể tối nay sẽ gặp chuyện không bình thường. Cảm giác như
thế, không có chút thực tế nhưng lại khiến Diệp Hi càng thêm bồng chồn!

"Nhanh! A di mau dậy đi! Chúng ta lập tức trở lại Hân Hoa tửu điếm!"

"Nơi này..."

Lúc này, ở Hân Hoa tửu điếm, Hàn Tuyết hai tay khoanh trước ngực,

không chớp mắt ngó đoạn phim đã được lập lại vô số lần, trong lòng thật
giống như bắt được dấu vết gì đó, nhưng là vừa bắt được lại để vuột mất.

"Cảm giác, cảm giác có cái gì không đúng."

Nàng xem đến đoạn tên quản lý mập mạp kia sau khi đi vào, trong lòng

trầm tư. Người chết, tại sao lại muốn tới nơi này, rốt cuộc thật sự là tự sát?
Hay là bị mưu sát?

"Tựa hồ... Thật sự là... mưu sát!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.