PHÚC DIỄM TIÊU DAO - Trang 260

Đó là thanh âm một cô bé.

Diệp Hi có chút cười khổ hồi đáp: "Là mình, đêm hôm đó, thật xin lỗi.

Rõ ràng nói muốn đi sinh nhật của bạn nhưng mình lại không có xuất hiện.
Thật xin lỗi rồi."

"Không sao."

Dương Ngọc Linh thanh âm ôn nhu: "Bạn khi đó nhất định đang bận

phải không? Không sao đâu."

Thanh âm nũng nịu làm cho người ta không khỏi sinh lòng thương tiếc.

"Ân." Diệp Hi ứng một câu, nhưng lại không biết nói gì. Hai người cứ

như vậy hướng về phía cái loa nghe tiếng hít thở của đối phương một lúc.

"Mình..."

"Mình..."

Hai người bỗng nhiên lại không hẹn mà cùng mở miệng.

"Bạn nói trước đi." Diệp Hi nói.

"Cái kia... Diệp Hi." Dương Ngọc Linh thanh âm có chút ngập ngừng,

nghe giống như nàng đang xấu hổ đỏ mặt.

"Ân? Chuyện gì?"

"Bạn, buổi trưa có rãnh không?" Tựa hồ là cố lấy hết dũng khí, trên

khuôn mặt Dương Ngọc Linh đã đỏ bừng giống như quả táo mê người.

"Mình muốn mời bạn sang nhà mình chơi."

"A? Buổi trưa sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.