PHÚC DIỄM TIÊU DAO - Trang 277

Diệp Hi buông tay của mình ra, bàn tay của hắn bỗng nhiên thăm dò vào

bên trong quần áo, vuốt ve da thịt của nàng, cuối cùng đẩy nịt vú của nàng
ra, nằm được tòa tuyết phong đầy đặn mềm mại. Cảm giác để cho hai tay
hắn thoải mái không bỏ được buông ra, hai ngón tay kep núm vú mềm mại,
nhẹ nhàng mà xoa nắn đùa nghịch.

"Nhanh, Lam a di!"

Tay nàng thế nhưng kìm lòng không được mà leo lên đũng quần tiểu nam

hài, có chút run rẩy mà kéo khóa quần của hắn xuống: "Nhẹ một chút, có
chút đau!"

Cặp mị nhãn ngập nước mị lúc này nhộn nhạo như mặt nước hồ thu, lay

động hồn phách. Hơn nữa trên mặt của nàng hơi đỏ hồng thoạt nhìn rất mê
người! Bàn tay xinh đẹp run rẩy, cũng từ từ giải khai đũng quần tiểu nam
hài.

Trên mặt của nàng giống như cây đào mật chín mọng, kiều diễm ướt át.

Cuối cùng, nàng kéo mép quần lót xuống, từng chút tụt xuống đất.

"Thật to!"

Mặc dù không phải là lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng Lam Thục Nghi lại

vẫn kinh sợ như cũ. Lúc này cục trưởng phu nhân gương mặt đã ửng đỏ,
bàn tay nhỏ bé không tự chủ mà cầm nhục bổng của tiểu nam hài vốn còn
to hơn người trưởng thành, khẽ vuốt ve.

"Hàn Tuyết, thật lâu không gặp."

Ở tiệm thuốc, hai người nhìn nhau thật lâu, cuôi cùng Lâm Vãn Tình

cũng nói trước: "Không nghĩ tới lại gặp lại ngươi ở đây."

Trên mặt của nàng hiện lên một tia tái nhợt, giọng nói cũng không lạnh

như băng, thay vào đó là ngôn từ bình thản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.