Diệp Hi có chút không yên lòng, hai tay của hắn ôm vòng eo của mụ mụ,
trong lỗ mũi đều là hương thơm thập phần hấp dẫn hắn. Khuôn mặt của
mình cùng bộ ngực sữa của nàng hơi tiếp xúc, lại càng thêm để cho hắn
động tâm.
"Không nên hỏi tại sao, ngươi tựu nghe mụ mụ nói."
"Nha."
Diệp Hi bỗng nhiên ngẩng đầu lên: "Nhưng là con muốn biết lý do. Nếu
ở nhà sẽ rất buồn bực! Hơn nữa, tại sao con không nên đi ra ngoài?"
"Được rồi, con không có chuyện gì là tốt rồi. Có lẽ là mẹ lo xa, mẹ
không nên cấm con đi chơi!"
Hàn Tuyết biến chuyển rất kỳ quái, nàng cũng không biết nghĩ tới điều
gì, thế nhưng không nói: "Bất quá con nhưng phải nhớ kỹ, thời khắc giữ
vững điện thoại di động, hơn nữa khi mẹ gọi điện thoại cho con, con nhất
định phải nghe!"
"Ân." Diệp Hi khẽ gật đầu.
"Đúng rồi, tối ngày hôm qua, rốt cuộc chuyện gì xảy ra, con nói rõ ràng
cho mẹ!"
"Tối hôm qua?"
Diệp Hi đầu óc chuyển động, nhưng là ngay sau đó lại cười mỉa nói: "Cái
này, có cái gì hảo giải thích đây này! Ta không phải là mang cô cô đi hộp
đêm —— ôi!"
Diệp Hi còn chưa nói hết liền bị Hàn Tuyết gõ một cái: "Tốt lắm, con
không cần nói tiếp. Nhưng là con cần phải bảo đảm, không nên làm ra cái
gì chuyện gì quá phận!"