"Bang bang, bang bang!"
Trái tim giống như nai con đi lạc, nhảy loạn liên hồi.
Nhưng ánh mắt Trình Mẫn lại gắt gao xuyên thấu qua khe cửa, nhìn động
tác của cậu nhóc, tựa hồ muốn từ trên người hắn nhìn ra đầu mối gì.
Nhưng càng xem Trình Mẫn càng thấy càng giống, hắn giống như bản
thu nhỏ của nam nhân kia đang hiện lên ngay trước mắt nàng. Đủ loại
chuyện cũ xa xưa tựa như là chiếu phim đang phát hình trong đầu óc nàng.
"Hô —— "
"Từ a di, cháu yêu dì, yêu thân thể của dì, yêu bầu vú đầy đặn, yêu cái
rốn, yêu bắp đùi cùng bắp chân của dì, còn có cái mông cùng âm đạo ôn
nhu của dì, cháu thích cùng dì giao hợp, cháu... cháu muốn vĩnh viễn chiếm
đoạt dì..."
Từ Lâm bị đâm được dâm khiếu(rên dâm) vô cùng: "A... A... Tiểu Hi...
Dì... A... Ân... cháu đâm dì thật sảng a... Ân... Đâm đi... Đâm nát âm hộ của
dì... Ai... Hừm... Thật là đã... Thật thoải mái... A... Tiểu tử thối... Ân... Ân...
Diệp Hi hỗn đản...... Dì hận cháu... To như thế ... Ân... Ân... Nhanh một
chút... "
Diệp Hi tựa như nhận được sự khuyến khích, lần sau nhanh hơn lần
trước, mỗi lần cũng đỉnh đến hoa tâm mỹ phụ. Người vợ xinh đẹp bị đút
đến thở dồn dập, cái mông theo mỗi lần Diệp Hi đút vào đều ra sức vểnh
lên nghênh hợp, hai tay như bạch tuộc quấn lấy cổ hắn.
"Á... Diệp Hi... Ân... Ân... của cháu thật to... Ân... Hảo chặt chẽ... Ngô...
Ngô... Khe *** bị làm ... Tê dại... Thật ngứa... Ân... Ân... Tiểu tử khốn
kiếp…A…Dì…Bị cháu …Ân …Hại chết rồi…"