Hắn hơi kinh ngạc nhìn cửa phòng ngủ không có đóng kín.Không biết
bên trong sẽ là tình cảnh như thế nào? Cũng không biết là lực lượng nào đó
dẫn dắt hắn, Diệp Hi không ngờ lại bước vào bên trong phòng ngủ.
"Chi nha " một tiếng, cửa phòng bị hắn nhẹ nhàng đẩy ra.
Ánh mắt của Diệp Hi nhìn vào chiếc giường lớn siêu cấp đủ để bốn năm
người nằm! Cái giường lớn như thế để cho hắn sinh ra một loại xúc động
muốn chạy vào phòng bếp lôi kéo rồi đẩy ngã Lam Thục Nghi xuống mặt
giường này!
Mà ở trên vách tường, treo một bức ảnh lớn! Đó là ảnh cưới của Lam
Thục Nghi cùng Lưu An! Trong tấm hình Lam Thục Nghi đang mặc một
bộ áo cưới màu trắng, trước ngực được thiết kế hơi thấp làm cho một nửa
bầu vú lộ ra, hai tòa nhũ phong đầy đặn phồng lên giống như là hai ngọn
núi nhỏ, hoặc giống như hai cái chén úp ngược, mềm mại ngạo nhân, đầy
đặn hấp dẫn.
"Ực ực..."
Diệp Hi khó khăn nuốt nước bọt.
Mà Lưu An, lúc này rất cao hứng. Vốn là hắn tính toán tối nay cùng mấy
người bằng hữu đi vui vẻ một chút. Nhưng nếu biết Diệp Hi dĩ nhiên ở nhà
của hắn, hắn lập tức quyết đoán bỏ kế hoạch trêu hoa ghẹo nguyệt bên
ngoài.
Chỉ cần vừa nghĩ tới mình có thể bám theo được gót chân của Hàn Tuyết,
Lưu An không khỏi lộ ra nụ cười thập phần đắc ý, giống như hắn đã có thể
trèo lên chức Phó thị trưởng được rồi.
"Không nghĩ tới a, Hàn Tuyết không thích tiếp nhận lễ vật, ta vẫn có thể
cùng bảo bối của nàng lôi kéo chút quan hệ."