Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 180

Đặng Thi Kế nói:
– Bây giờ tiểu hữu đi tìm búa đi, rồi đến đây cứu chúng ta một thể.
Đào Kỳ đưa Nguyễn Phan về phòng, bóp vòng xích lại như cũ. Khoá cửa
các phòng giam, rồi theo đường cũ trở ra. Nó về tới phòng thì đã sang canh
năm. Nó vội rửa mặt, xúc miệng rồi đến phòng Phương Lan. Nó nghiệm
thấy rằng gần đây Phương Lan không thường ở nhà. Nàng hay dùng xe
ngựa đi ngao du các nơi, đến chiều tối mới về. Lục Mạnh Tân cũng không
thấy đến giảng sách nữa.
Hôm nay nó chờ Phương Lan đến tối cũng không thấy nàng về. Nó đóng
cửa phòng sách rồi đi ăn cơm. Cơm chiều xong, nó định ra phía sau trang
ngắm mặt trời lặn thì Đức Hiệp gọi nó:
– Chú em! Chú đi với ta lên gặp Lê lạc hầu.
Đào Kỳ rùng mình:
– Không lẽ Lê Đạo Sinh đã biết những việc của ta, nên gọi để hành tội
chăng?
Nghĩ một lát nó biết là không phải. Nếu Lê Đạo Sinh biết những việc đó thì
y đã tức tốc giết nó hay giam nó để diệt khẩu, chứ đời nào lại gọi tử tế thế
này. Tới cửa đại sảnh, Đức Hiệp hô lớn:
– Văn Lang đến hầu sư phụ.
Lê Đạo Sinh nói vọng ra:
– Cứ vào đi.
Đào Kỳ bước vào thi lễ. Đạo Sinh chỉ ghế cho nó ngồi:
– Cho phép ngươi ngồi.
Chậm chạm một lúc rồi Đạo Sinh nói:
– Văn-lang, người làm thư đồng cho tiểu thư bấy lâu, ngươi có thấy con ta
hành động gì khác lạ không?
Đào Kỳ nói ngay:
– Tôi không để ý nên không rõ. Có điều mấy ngày gần đây, tiểu thư thường
vắng nhà luôn. Lục tiên sinh cũng không đến giảng sách nữa.
Lê Đạo Sinh nói:
– Con ta và Lục tiên sinh mất tích từ hôm qua.
Đào Kỳ ngạc nhiên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.