Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 209

– Chu công tử, còn một chiêu nữa.
Chu Quang móc trong túi ra hai vật đen thui như hai trái dưa màu vàng
liệng xuống trước mặt Đào Kỳ. Minh Châu, Chu Tường Qui đồng kêu thét
lên:
– Chết!
Đào Kỳ thấy ánh lửa loé lên. Nó biết là điều bất tường vội nhảy vọt người
lên cao. Tai nó nghe hai tiếng nổ kinh hồn dưới chân, khói đen mờ mịt. Ở
trên cao, nó đá gió một cái người rơi xuống đất. Chân chấm đất, nó ngửi
thấy mùi khét rất khó chịu. Biết là trong khói có chất độc, nó vội nín hơi,
nhảy liền ba bước, ra khỏi vùng khói.
Nó vận khí, hít một hơi dài, thấy chân khí lưu thông như thường, nó mới
yên tâm nhìn Chu Quang.
Thấp thoáng bóng xanh, một người đã nhảy đến trước mặt Chu Quang tát y
hai cái bốp, bốp mắng:
– Đồ hèn mạt!
Đào Kỳ trông nhận ra người đó là Lê Đạo Sinh, y chắp tay:
– Lục-trúc tiên sinh!
Minh Châu, Tường Qui cùng hành lễ:
– Thái sư phụ!
Lê Đạo Sinh hỏi Đào Kỳ:
– Cháu thử hít hơi mạnh xem có sao không?
Đào Kỳ hít một hơi dài, không thấy có gì khác lạ. Nó lắc đầu. Lê Đạo Sinh
chỉ mặt Chu Quang mắng:
– Mi là đồ hư thân. Đào công tử không thù, không oán, cũng không có lời
lẽ xúc phạm tới mi, mà mi dùng võ công thượng thừa để đánh người. Mi
đánh thua còn dùng ám khí. Ta phải đập chết mi mới được. Mi mau lại tạ
lỗi với Đào công tử.
Đào Kỳ xua tay:
– Lão tiên sinh! Chúng cháu là ngoại hậu bối, qua lại với nhau mấy chiêu,
không đáng để tiên sinh phải quan tâm.
Lê Đạo Sinh mặt đỏ lên:
– Mi thấy không, Đào công tử đây tác phong danh gia, nên không chấp với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.