Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 219

mặn nồng giữa ngày xuân phải xa tình lang, khiến người ngồi đó phải cúi
đầu khổ não.
Tường Qui rút kiếm chỉ về phương Bắc nghiến răng:
– Đệ tử, Chu Tường Qui, xin thề trước Quốc-tổ, sẽ dùng cả đời để phản
Hán phục Việt. Nếu đệ tử không giữ lời thề, sẽ như cây này.
Nàng rút kiếm chém vèo một cái, cây lúc lác bên cạnh bị tiện trọn từ gốc.
Quách Thiên Lý tay kéo nhị, miệng ca:
Lĩnh Nam anh hùng,
Lĩnh Nam địa linh,
Lĩnh Nam anh kiệt,
Đất Lĩnh Nam chừ! Đã hai trăm năm,
Giặc Hán đến,
Anh hùng đâu?
Điêu tàn thành cổ, nước sông trôi,
Cây cỏ khóc chừ! Người đời vô tình,
Ai đó nghe ta hát chừ! Tỉnh giấc đi thôi,
Ăn ngon chừ,
Mặc đẹp chừ,
Nhà đẹp chừ,
Vợ đẹp chừ,
Cúi đầu như trâu như ngựa,
Non nước điêu tàn, vong quốc mênh mang.
(dịch bài Cổ-loa di hận)
Năm người xuất hồn, như mê như tỉnh. Chu Thổ Quan dẫn bọn Đào Kỳ đi
vào giữa thành, chỉ vào lớp tường cao nói:
– Đây là lớp trong cùng của Cổ-loa. Đó là cung điện của vua An Dương.
Ngày nay là nơi đồn trú của một quân Hán. Bọn này chịu quyền điều khiển
của Bình-nam đại tướng quân, chứ không chịu quyền điều khiển của thái
thú. Kìa các vị coi lớp luỹ bên trong cao, rộng hơn lớp luỹ bên ngoài mấy
trượng. Trên có nhà chòi, đó là nơi đặt những dàn nỏ thần của Cao-cảnh
hầu. Triệu Đà đánh bao lần đều bại. Nhưng nhờ Trọng Thuỷ phá hoại các
dàn nỏ, thành ra chúng mới tiến vào dễ dàng như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.