Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 223

Cơm xong, mỗi người đi một ngả chơi. Tường Qui nheo mắt với Đào Kỳ
một cái. Nó nghĩ thầm:
– Chắc nàng có điều gì muốn nói với ta đây. Ta phải đi theo nàng mới
được.
Tường Qui lững thững đi về phía bờ sông. Trời đã về chiều, mặt trời toả
ánh nắng đỏ rực, rọi ngang trên sông nước đỏ ngầu. Màu đỏ của nước, ánh
đỏ của mặt trời tạo thành một màu đỏ óng ánh. Tường Qui xuống một con
đò đậu ở bến. Đào Kỳ biết con đò to lớn trần thiết cực kỳ xa xỉ này là du
thuyền của Lê Đạo Sinh. Thuyền có ba tầng, tầng dưới là phòng để uống
rượu, đọc sách. Tầng giữa để ngủ và tầng trên cùng để đánh đàn, ngoạn
cảnh.
Tường Qui xuống thuyền, dơ tay ngoắc Đào Kỳ. Tim nó đập loạn lên,
không tự chủ được, bước theo.
Tường Qui dắt nó leo lên tầng trên. Trong căn phòng có treo đủ các thứ
nhạc khí: Nào sáo, nào đàn, nào trống cơm... không thiếu một thứ gì.
Tường Qui phất tay một cái, thuyền phu nhổ sào, bẻ lái, con thuyền từ từ
trôi ra giữa sông, rồi cho chạy xuôi giòng. Tường Qui cầm cây đàn bầu bật
dây mấy cái, tiếng đàn kéo dài như rung rinh theo sóng nước. Nàng vừa đàn
vừa ca:
Yến yến vu phi,
Si trì kỳ vũ,
Chi tử vui qui,
Viễn tống vu dã,
Chiêm vong phất cập,
Thế khấp như vũ.
Yến yến vu phi,
Hiệt chi hàng chi,
Chi tử vu qui,
Viễn vu tương chi,
Chiêm vọng phất cập,
Trữ lập dĩ khấp.
Yến yến vu phi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.