Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 65

Song quái nên gọi trật đi là Phong-châu Vũ gia.
Vũ Hỷ hỏi:
– Phạm lão tiên sinh, dám hỏi lão tiên sinh đi đâu đây?
Phạm Bách chột dạ, nhưng vẫn cười dòn:
– Hai vị khéo đùa. Phạm gia chúng tôi làm nghề chế mắm, cất nước mắm
đã hơn 40 năm. Từ Nam tới Bắc, ai mà không từng ăn qua, hoặc không thì
cũng đã từng ngửi qua. Hôm nay lão tải một số hàng ra Luy– lâu bán.
Chẳng hay nhị vị có dắt hàng cho không?
Phương Anh cười:
– Nếu thực vậy, thì ra lão gia không có ý gì khác ư? Vì mười ngày qua, tôi
thấy đệ tử Phạm gia tải nước mắm hơi nhiều hơn hàng ngày. Lại nữa họ đều
là những người võ công cao cường. Võ công của họ là võ công Đào gia,
chứ không phải của Phạm gia.
Phạm Bách suy nghĩ:
– Có lẽ hai con quỷ này nó đã khám phá ra kế hoạch của mình rồi chăng?
Song ông vẫn nói lảng:
– Phạm mỗ xuất thân là đệ tử Đào gia, thì võ công Đào gia, Phạm gia có gì
khác nhau đâu?
Vũ Hỷ cười gằn:
– Tiên sinh bằng ấy tuổi, mà nói năng còn hồ đồ như con nít vậy. Đừng
hòng lấy vải thưa mà che mắt thánh. Tiên sinh là tục gia đệ tử Đào gia, võ
công tầm thường thôi. Đằng này trong những người đi theo, đều có võ công
tuyệt luân cả. Họ là nội đồ của Đào gia. Ta nghe Đào gia làm phản, Thái-
thú Cửu-chân sức giấy đi khắp thiên hạ, ai lấy được đầu Đào Thế Kiệt,
Đinh Đại thì được thưởng 1.000 lượng vàng, ai bắt một nội đồ của Đào gia
thì được thưởng 500 lượng. Ai bắt được ngoại đồ của Đào gia thì được
thưởng 200 lượng. Trong đám người theo lão, ít ra có ba nội đồ, 50 ngoại
đồ và khoảng 60 gia đinh.
Đào Kỳ nghe Vũ Hỷ nói, thì mừng lắm. Như vậy bố, mẹ, cậu, mợ, anh chị,
suy huynh chưa ai bị bắt. Có lẽ tất cả đang trên đường đào tẩu, nên thái thú
mới treo thưởng để bắt.
Phương Anh chỉ Hoàng Thiều Hoa và Đào Kỳ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.