Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 89

thể là trộm cướp được? Tới khi tôi đối chưởng với sư thúc cô, tôi thấy võ
công ông rất cao. Tôi đối thoại với sư mẫu cô nương, thì tôi biết mình bị
lừa hoàn toàn. Tôi hối hận bao nhiêu, thì giận thái thú Nhâm Diêm bất
nhiêu. Bây giờ thì chỉ có cách, tôi tự trở lại với vai trò nghĩa hiệp, trừ Nhâm
Diêm, đưa người khác lên thay. Còn Phong-châu song quái, tôi sẽ tìm một
chỗ khác cho họ cai trị. Tôi sẽ cùng cô nương đi tìm Đào, Đinh tiên sinh tạ
lỗi, rồi mời người trở về trang ấp như cũ... Hà, một đời Nghiêm Sơn nghĩa
hiệp, mà nay đi trợ ác đánh người đồng đạo, thì còn gì là “nghĩa” nữa.
Thiều Hoa lắc đầu:
– Liệu Kiến Vũ hoàng đế có chịu như vậy không?
Nghiêm Sơn thở dài:
– Với võ công của tôi, trong đêm tối, tôi giết thái thú Nhâm Diêm bí mật,
thì ai mà trách được? Ví dầu Kiến Vũ hoàng đế có biết, người cũng phải
chịu.
Hai người đang trò chuyện, có tiếng quát:
– Ai?
Nghiêm Sơn đáp:
– Ta đây!
Trong bóng tối, có sáu người nữa bước ra chấp tay hành lễ:
– Chúng tôi đợi Quốc-công đã lâu.
Nghiêm Sơn chỉ sáu người giới thiệu:
– Hoàng cô nương, tôi giới thiệu với cô sáu vị đây nổi danh là Hợp-phố lục
hiệp. Các vị cùng sang Lĩnh-Nam với tôi. Sáu vị đều làm việc tại phủ Lĩnh
Nam, nên cùng đi chung.
ThiềuHoa cúi đầu chào:
– Thì ra sáu vị đã nổi tiếng về nhân nghĩa ở đất Hiệp-phố. Các vị cùng là
người Lĩnh Nam như tôi cả.
Hiệp-phố nhất hiệp Lưu Nhất Phương nói:
– Chúng tôi cũng bị mắc mưu Nhâm Diêm như Quốc-công. Mong cô
nương không trách phạt là may.
Nghiêm Sơn phất tay:
– Chúng ta đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.