QUẠ ĐEN QUẠ TRẮNG - Trang 484

"Cái loại cảnh sát ác tính hóa tất cả mọi người, trong mắt hắn ta chỉ có phân
biệt kẻ xấu nhiều và người xấu ít." Vinh Kính nhíu mày, "Anh biết đó, mèo
thường hay đi săn và mèo cưng không giống nhau, đặc biệt là loại mèo cả
đời chỉ bắt một con chuột, đại thể đều có chút tố chất thần kinh."

"Cậu nói con Tom ấy hả?" Tạ Lê Thần buồn cười.

Vinh Kính lườm y một cái, "Lát nữa anh cẩn thận một chút, hắn ta có thể đã
để mắt đến anh."

"Để mắt đến tôi làm cái gì?" Tạ Lê Thần không hiểu.

"Hắn ta nghĩ anh là Seven kế tiếp, hoặc là hung thủ hay tội phạm còn khó
đối phó hơn cả Seven." Vinh Kính thở dài, "Anh đừng ở trước mặt hắn ta
biểu hiện quá thông minh, người như thế thần kinh luôn luôn gắt gao, một
khi giải quyết được Seven rồi, hắn ta sẽ buồn chán muốn chết, rồi sẽ biến
thành gặp ai cắn người đó đấy."

Tạ Lê Thần nghe đến đó, đột nhiên phóng qua ôm Vinh Kính, "Cậu nghĩ tôi
thông minh?"

Vinh Kính đẩy y, "Thường thôi."

"Thỏ, bắt đầu thấy tôi vừa đẹp trai vừa thông minh có phải không?" Sắc
mặt đắc ý của Tạ Lê Thần khiến Vinh Kính rất muốn thưởng cho y một quả
đấm.

Chỉ tiếc trước khi Vinh Kính ra quyền, chuông cửa đã reo.

"Bằng không chúng ta cứ dứt khoát giả vờ không ở nhà?" Tạ Lê Thần hỏi
Vinh Kính, "Miễn phiền phức."

"Trước cửa nhiều phóng viên như vậy, ai chẳng biết anh không ra ngoài?"
Vinh Kính tựa trên sô pha, "Bắt hắn ta chờ một lát cũng tốt, xem tình hình
của hắn ta."

"Ừ, tôi phân tích tính cách hắn ta trước, nhìn camera ở cửa một chút." Tạ
Lê Thần cũng cảm thấy rất hứng thú tiến đến trước máy theo dõi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.