QUÁ TRÌNH TỰ VẢ CỦA HOÀNG ĐẾ - Trang 55

Tào quốc công này quả nhiên thủ đoạn độc ác, có điều chỉ là chó cùng

dứt dậu, vừa lúc gậy ông đập lưng ông. Lấy tay nhẹ nhàng phủi rơi bông
tuyết, lắng nghe động tĩnh xung quanh, thấy hộ vệ tuần tra vừa đi qua, Lục
Sách tung người lên rồi đáp xuống phía xa, sau đó nhanh chóng biến mất
bên ngoài tường cao, trên mặt đất, ngay cả một dấu chân cũng không có.

Mà lúc này, ngoài thành trăm dặm, Nguỵ quốc công Dương Tư Trung

đang dẫn đầu đội quân, đi thẳng về phía kinh thành.

Thế tử Dương Lăng nhìn đội quân dài uốn lượn như rắn, nhíu mày

nói: “ Nếu từ phủ Hoài Khánh đi đến đường Thái Nguyên này thì chỉ sợ sẽ
bị người khác phát hiện… Nhưng nhi tử nhớ không nhầm, hình như tri phủ
Hoài Khánh là học trò của Thái Dung, thủ tướng Thái Nguyên lại là thân
tín của Tào quốc công.”

“Con nhớ không nhầm đâu.” Nguỵ quốc công khen ngợi, “Nhưng

chính vì nguyên nhân này, con mới phải đi…”

“Cái gì ạ?” Dương Lăng ngẩn ra, nhưng chợt phát hiện phụ thân đang

nói hắn, mà không phải là bọn họ, liền hiểu ý của phụ thân muốn hắn một
mình dẫn một nhánh quân, tạo hiện tượng giả, che mắt Thái Dung và Tào
Quốc Công, còn phụ thân thì sẽ tiếp tục về kinh thành trước.

“Vượt qua đỉnh núi này, chúng ta mỗi người một ngả, ta sẽ thay đổi

tuyến đường, đến Nhữ Ninh, rồi sang Kim Hà, tri phủ Đông Xương là bạn
cũ của ta, khi còn bé con đã từng gặp một lần, ta sẽ đóng quân ở gần đó chờ
tin tức trong kinh, còn con phải đến ngã Mã Quan*.” Nguỵ quốc công dặn
dò nhi tử, “Nhất định phải thật cẩn thận, nếu gặp chuyện cũng đừng làm
càn, nhớ nghĩ kỹ rồi mới hành động.”

(*) Mã Quan (tiếng Trung:

马关县 Mǎguān Xiàn) là huyện Tây Nam

của châu tự trị dân tộc Choang, Miêu Văn Sơn, tỉnh Vân Nam, Trung Quốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.