QUẦN ĐẢO NGỤC TÙ - Trang 144

Chẳng có người cáo giác, chẳng phải anh lo cho gia đình hay sợ bị cấm ngủ
hoặc nhốt cát-xô, tự nhiên anh cảm thấy trước sau thế nào cũng phải khai
cung nhưng nhất quyết không làm cho một ai vạ lây, với bất cứ giá nào.
Anh lập cung từ lấy, đủ 4 mẫu tờ khai nghĩa là 4 tờ tự thú có ký tên đàng
hoàng, tự gán cho mình tội chống đối nhà nước Xô Viết mà chứng cớ đại
khái là ưa nhạo báng Lãnh tụ, chê bầu cử thiếu tự do, đi bầu phá hoại ngầm
bằng cách gạch bỏ tên ông ứng cử viên duy nhất trên lá phiếu (dù trong
phòng phiếu lọ mực vẫn còn đủ để viết)…hoặc có chiếc rađiô tình cờ có làn
sóng ngắn 16 mét có thể bắt được vài mẩu tin của các đài Tây phương xen
kẽ những làn sóng phá đài.
Vậy kể như anh có chắc bản án 10 năm mà xương sườn còn nguyên vẹn,
chưa bị sưng phổi, chưa đến nỗi khai bậy cho ai. Thế là anh có quyền nghĩ
mình khai khôn ngoan chán, anh còn dám chắc với mấy người bạn cùng xà
lim là hồ sơ của anh sắp kết thúc đến nơi. Coi, nếu anh tưởng vậy thì hố
đấy!
Vì còn tờ khai thứ 5 mà. Tờ khai thứ 5 ông thẩm vấn viên tự tay nắn nót
điền vô bản mẫu vừa ngắm nghía tuồng chữ của mình. Hắn lơ là hỏi: “Anh
thân với thằng A. không?. (Tên gã bạn thân của anh đó?)”. Anh trả lời:
“Có”. Nhưng “Anh có thảo luận chính trị với nó không?”. Thì dĩ nhiên
phải: “Không, chưa đủ tin tưởng”. “Hai người gặp nhau thường chớ?”.
“Đâu có. Thỉnh thoảng”. “Thỉnh thoảng là thế nào? Có phải như hàng xóm
anh báo cáo nó đến nhà anh chơi ngày ấy… ngày ấy… tháng rồi không? Có
đúng những ngày ấy không?”. “Dạ, có thể đúng!”.
Ông thẩm vấn viên gục đầu cho ra thêm một số sự kiện: “Có thể thôi. Chớ
không phải những lần gặp gỡ ấy các anh không bao giờ uống rượu, không
nghe nhạc ồn ào, các anh chỉ nói nho nhỏ đủ nghe, đứng ngoài hành lang
không thể biết bàn bạc chuyện gì hả?”. Ôi chao, biết có ngày bị hỏi thế này
thà ăn nhậu tưng bừng, đập phá tùm lum, la hét ầm ĩ lại đỡ bị nghi ngờ! Ủa,
như vậy có sao không ạ?”. “Khoan… Anh cũng nhiều lần đến nhà nó phải
không? Hai người hôm trước còn điện thoại cho nhau mà. Hai người nói gì
chúng tôi biết cả. Các anh nhắc lại buổi gặp gỡ chiều tối hôm trước chớ gì?
Các anh đứng ở ngã tư nói chuyện tới nửa giờ, mặt hai người cùng rầu rĩ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.