QUÁN GÒ ĐI LÊN - Trang 217

Đang nói, tự nhiên thằng Lâm cảm thấy cay cay nơi sống mũi liền ngưng

bặt.

Con Lan chớp cặp lông mi dài:

- Rồi anh Lâm có trở lại quán Đo Đo thăm bọn này nữa không?

- Trở lại chớ sao không! - Lâm quả quyết - Có phải là đi hẳn đâu! Không

làm ở đây nữa anh cũng nhớ mọi người lắm chớ!

Nói xong, bất giác Lâm liếc về phía con Cúc và nghe lồng ngực nhói lên

một cái.

Con Cúc cười:

- Bây giờ nói vậy, chỉ sợ mai mốt anh quên!

Con Cúc làm thằng Lâm giật thót. Tưởng người thương nghi ngờ mình, nó

gân cổ:

- Đứa nào quên làm con...

Lâm tính nói "làm con chó", nhưng may sao tới phút chót nó kịp tốp cái

lời thề bậy bạ đó lại.

Cô Thanh mỉm cười:

- Con Cúc nói đùa đó. Con khỏi cần thề thốt làm chi!

Con Lệ tự dưng than:

- Buồn quá.

- Có chi mô mà buồn! - Con Hường vọt miệng - Tui biết anh Lâm mai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.