QUẤN LẤY KHÔNG BUÔNG - Trang 310

Thế nên chỉ có thể để sợi tơ đỏ kéo lùi về sau.

"Hả?" Tinh Nhan ngẩng đầu nhìn người bên kia, bỗng nhiên bật cười

thích thú.

Ba người ở bên kia, có một người không biết trốn thoát bằng cách nào

mà không mất mạng.

Kiếm bay đầy trời, gió lốc nổi lên nhưng vẫn không có tác dụng khi

gặp mũi tên màu đen của nàng.

Đỉnh lốc xoáy một mảnh đen ngòm đè nén cả bầu không khí xung

quanh. Không chờ hai người kia thích ứng liền nhắm thẳng về phía họ.

Mũi tên như xuyên thấu cả linh hồn, hai người thê lương hét lên, tiếng

hét vẫn còn trong cổ họng thì lốc xoáy trên mũi tên bỗng nhiên hiện lên
một ngọn lửa bám vào người bọn họ. Chỉ trong nháy mắt, vẻ mặt vặn vẹo
chưa kịp thay đổi đã trở thành cát bụi.

Người còn lại ném bừa một thứ trong túi ra, con vật nhỏ kêu "chít

chít" bay đến đầu mũi tên liền bị cháy rụi, trong miệng phun ra một luồng
ánh sáng màu tím.

Ngay lập tức, toàn thân nó run rẩy, rơi xuống đất.

Tốc độ của mũi tên chậm lại, lúc bay về phía người đàn ông kia khiến

hắn bị trọng thương. Nhưng hắn không dám chậm chạp, ngay cả máu cũng
không lau đi mà lấy ra hai tấm phù.

Vật nhỏ thật thú vị, Tinh Nhan nghiêng đầu đánh giá.

Nữ tử bị trói kéo về, Tinh Nhan tiện tay ném nàng ta xuống trước mặt

đại hòa thượng, "Trông nàng ta!"

Cả người biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.