QUẤN LẤY KHÔNG BUÔNG - Trang 455

Nhưng Giới Sân đã dám làm thì hắn ắt có niềm tin.

Mấy đạo linh quang như muốn ép chặt bầu không khi không ngừng rơi

xuống như muốn ép hắn thành bụi phấn. Giới Sân nhắm mắt lại, trước mặt
hiện lên mỗi một nụ cười, mỗi một cái nhăn mày của Tinh Nhan, hắn chậm
rãi bày trận.

Kim quang bay lên va chạm với luồng sức mạnh phía trên.

Mấy trăm năm trước, thế giới của hắn chỉ là một mảnh đất hoang vu,

nhàm chán, đến khi gặp nàng, thế giới của hắn mới bừng sáng, như đêm
đen có được cả bầu trời sao, thế giới hoang vu bỗng chốc nở đầy hoa.

Hai sức mạnh va chạm vào nhau, thời gian như ngừng lại, vị trí ấy bắt

đầu đổ sụp.

Ầm một tiếng, kim quang đột nhiên vỡ vụn, linh quang tạo thành từ

pháp bảo xuyên thấu qua kim quang đánh thẳng vào đại trận.

Đại trận lung lay, chậm rãi mờ đi.

"Không được!" Tôn giả chưa kịp vui mừng, bỗng nhiên có một vị đại

năng hét lên, "Ngươi dám!"

"A a!"

"Cứu mạng..." Mấy người được đại năng che chở phía sau bỗng chốc

nổ tung, thịt nát xương tan.

Thực ra, kim quang không hề biến mất, ngay lúc các đại năng buông

lỏng cảnh giác thì nó vỡ ra mang theo một cỗ sức mạnh đánh vào người
được bảo vệ phía sau.

Chỉ trong chốc lát, nơi đây đã thành địa ngục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.