QUẤN LẤY KHÔNG BUÔNG - Trang 458

Tình huống ngày một xấu, tựa như chỉ vài giây nữa thôi hắn sẽ ngã

xuống.

Đúng lúc này, gió cuồn cuộn nổi lên.

Vân kiếp từng đám từng đám xuất hiện trên bầu trời, người đàn ông

vốn đã kiệt sức bỗng nhiên như được tiếp thêm sức mạnh, hai tay vung lên
đấm thẳng xuống đất, kích hoạt trận bàn.

Ngay lúc hắn ra tay, có một luồng sáng lục sắc từ dưới chân hắn phát

ra, lấy hắn làm trung tâm, cây cối xung quanh trở nên khô héo, chỉ trong
chốc lát, trong vòng ngàn dặm đều trở thành hoang vu.

Một giọng nữ cất lên từ phía sau, nàng liếm vết máu bên môi hắn, đau

lòng run rẩy nói, "Đến phiên ta."

"...Được."

"Là lôi kiếp!" Có người nhìn lên trời, sắc mặt thay đổi, giọng nói đầy

thê lương.

Đại Năng biến sắc, không thèm quan tâm đến điều gì, vội vàng lùi ra

ngoài, tốc độ nhanh như một tia sáng.

...Nhưng đã quá muộn.

Chỉ thấy ngay giữa vùng đất hoang vu và xanh mướt kia xuất hiện một

vách ngăn, ngăn cản đường thoát của bọn họ.

Chờ đến khi bọn họ phá vỡ được nó, thì mọi người đã bị lôi kiếp khóa

chặt.

- - Xong đời.

Trong lòng mọi người đều nghĩ đến đến hai chữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.