QUẤN LẤY KHÔNG BUÔNG - Trang 488

Tinh Nhan vừa nhận được tin nguyên soái có lẽ sẽ không có mặt tại

buổi giao lưu, nhưng không ai nói rõ nguyên nhân vì sao.

Cô xoa xoa hai hàng chân mày, vừa mở cửa ra nhìn lên bầu trời thì

trên tay chẳng biết khi nào nước mưa ào ào đổ xuống, khiến cô vô cùng
phiền muộn.

Tiếng sấm càng lúc càng to, mưa ngày một lớn hơn, ngay lúc cô nhìn

ra thì có một tia sấm xẹt lên giữa bầu trời.

Bỗng nhiên vang lên một tiếng kêu thảm thiết.

Tinh Nhan hoảng sợ, trong lòng có cảm giác đau đớn không thể nào

tưởng tượng được.

Hình như, có ai đó bị thương.

Đúng lúc này, hạt châu màu xanh trên cổ tay cô đột nhiên lóe sáng.

Ánh sáng màu xanh vừa sáng lên, một cơn gió vây lấy cô, sau đó chợt

nổi gió to hơn, rồi vọt thẳng về hướng tia sấm kia.

Trong nháy mắt, nó đã biến mất.

Trùng hợp ở chỗ, hạt châu vừa biết mất không bao lâu, sự lo lắng nãy

giờ của cô cũng dần biến mất theo.

Tinh Nhan sờ sờ cổ tay, khép hờ mắt che giấu cảm xúc.

- -- Chờ anh đi tìm em...

Trùng hợp nhiều lần thì không còn là trùng hợp nữa.

Có phải...giống như cô suy nghĩ hay không?

...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.