QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 111

tối tăm ở nơi đây, như vậy thì chỉ có thể nhượng bộ và hy sinh một chút...

Cô cũng sợ chiến trường, cô cũng sợ chiến hỏa, nhưng cô vẫn phải tới,

cô đem cái này xem như là một mục tiêu nhỏ trong cuộc sống, cô nghĩ sinh
thời dù sao vẫn là nên đến nhìn một chút, coi như là giải quyết tâm nguyện
cũng tốt.

Tại Tư trước khi ngủ để lại cho Chu Giác Sơn một tờ giấy nhỏ.

"Tôi không biết anh có thể đọc hiểu tiếng Trung hay không, ngày mà

tôi bị trói đến bên trong quân khu, bên người mang theo một quyển nhật ký.
Trong quyển nhật ký đó có tất cả những điều tôi biết về Hồ Nhất Đức, nếu
như anh có thể tìm được, hy vọng nó có thể giúp được anh."

Thời gian đêm khuya.

Một bàn tay thon dài sạch sẽ cầm lên tờ giấy màu trắng trên mặt bàn,

quay đầu, vừa liếc nhìn đã thấy một người phụ nữ đang ngủ say.

Chu Giác Sơn đi đến bên cửa sổ, bấm một số điện thoại.

"Miêu Luân."

"..."

"Vâng, đoàn trưởng."

Hành động đi bang Kachin lần này, Miêu Luân vừa vặn cũng đi theo

qua đây. Hắn ta từ trên giường bật dậy, mặc tạm một bộ quần áo, vội vã ra
cửa.

Trời vừa tối, trong thôn tồi tàn này căn bản không có điện, hắn ta chạy

đến phía sau một chiếc xe jeep may mắn thoát khỏi vụ nổ, lục lọi tìm kiếm,
dùng điện thoại làm đèn pin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.