QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 357

Trước khi đi, hắn còn dẫn theo vài binh lính đáng tin cậy, mà mấy

người này cũng coi như số ít thân tín mà hắn giao thiệp trong quân khu
bang Nam Shan.

Ô tô thành hàng rời khỏi quân khu, bánh xe xoay vòng, săm lốp in dấu

trên đường núi, bờ sông... Vài tiếng đồng hồ sau, rốt cuộc lái vào thành
phố.

Không phụ sự kỳ vọng, trên đường các loại ô tô đi lại không ngớt,

đường nhựa bằng phẳng sạch sẽ, các tòa nhà mặc dù không cao nhưng rất
mới, đèn tín hiệu giao thông loại đồ vật này tượng trưng cho văn minh và
thể chế cũng là đã lâu không nhìn thấy rồi, đủ loại đồ vật, dường như đã
qua mấy đời.

Vài chiếc xe dừng tại trước cửa một khách sạn.

Sắc trời hơi tối, bởi vì lần này đi ra ngoài không có nhiệm vụ quân sự,

cho nên tất cả mọi thứ đều giản lược, xe dùng đều là xe riêng, ô tô tiến vào
bãi đỗ xe, chỉ có thể dựa trên màu sắc của biển số xe mới tìm được nhận
dạng là đến từ quân khu.

Nam quản lý khách sạn ở trong đại sảnh tiếp đãi, cười vui vẻ, giống

như là đã lâu không gặp hành khách, hắn ta mang một cặp mắt kính nhỏ, đi
một đôi bao tay màu trắng, vô cùng khách khí giải quyết thủ tục cho đoàn
người vào ở.

"Tiên sinh, tổng cộng mười một gian phòng đơn, một gian phòng đôi."

Chu Giác Sơn đang ngồi trên ghế sofa uống trà, ừ một tiếng. Quản lý

lại mang đến một sấp thẻ phòng, hắn ta giương cằm, tỏ ý để Thang Văn
phân phát cho mọi người.

Thang Văn dứt khoát nhận lấy, trước tiên lấy một tấm thẻ cho mình rồi

đút vào trong túi quần, sau đó xòe những tấm thẻ còn lại như hình cánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.