Chu Giác Sơn đột nhiên ôm ngang cô lên, sải bước, đi đến suối nước
nóng lộ thiên ngoài ban công.
Tại Tư lo lắng, "Chỗ này có thể có người nhìn thấy không?"
"Không thấy được đâu, suối nước nóng này có lợp mái một nửa,
chúng ta không đi ra, không ai có thể thấy chúng ta."
Nói xong, Chu Giác Sơn cởi áo ra.
Tại Tư vẫn mặc một cái váy ngủ mỏng nhẹ, anh căn bản không quan
tâm, ôm cô đi vào trong suối nước nóng.
Nhiệt độ của nước trong suối nước nóng vừa phải, tính chất ôn hòa,
làn nước sạch sẽ trong veo, chảy xuôi giữa cơ thể của hai người, triền miên
quyến luyến, dần dần, từ mắt cá chân rồi tới eo.
Cô nhìn anh, vẻ mặt ngượng ngùng.
Gió thổi qua, váy ngủ trên người cô đều sắp xuyên thấu rồi.
Chu Giác Sơn lấn người qua, hôn cô, dòng nước chạm đến eo của cô,
cô bỗng nhiên cảm thấy buồn nôn.
Kiên trì một lúc, cô thực sự không nhịn được liền đẩy anh ra.
Chu Giác Sơn sững sờ, "Tại Tư?"
"Anh chờ một chút."
Cô một mạch chạy đi, chạy tới toilet. Thế nhưng vừa làm xong chuẩn
bị muốn nôn, cô lại không cảm thấy buồn nôn nữa.