QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 556

Bắc Shan có mâu thuẫn của Bắc Shan, hắn ta không quản được.

Nam Shan có mâu thuẫn của Nam Shan, hắn ta cũng không thể trêu

vào.

Chu Giác Sơn cười nhẹ một tiếng, người quang minh chính đại không

nói tiếng lóng, "Nghe ý tứ này của anh, lần này Kim Đãng khởi nghĩa, hoàn
toàn không có quan hệ với tập đoàn Sài Khôn?"

Ánh mắt của Đan Thác sáng lên, "Tôi cùng hắn ta? Làm sao có thể có

quan hệ được. Đúng, trước đó hắn ta có vài lần đến đây, thế nhưng đều là
bạn học cũ, ôn lại kỷ niệm xưa, uống rượu nói chuyện phiếm, không hề có
chuyện khác."

Đan Thác cũng coi như là một lão du điều [5], mặc dù không khôn

khéo như Sài Khôn ba hắn ta, nhưng khi nói chuyện làm ăn, nói chuyện
làm việc cũng trên cơ bản có thể xem như là vô xuất kỳ hữu [6].

[5] Lão du điều: hình dung một người khéo léo đưa đẩy.

[6] Vô xuất kỳ hữu: biểu thị không ai có thể vượt qua anh ta, gần

giống với đệ nhất thiên hạ.

Chu Giác Sơn hơi nhíu mày, cảm giác mình hình như phải thay đổi

mạch suy nghĩ, "À? Vậy các anh định bao giờ mới đi Nam Shan nói chuyện
làm ăn?"

Lashio giới nghiêm, phong tỏa toàn thành phố, thời gian nội chiến,

ngay cả lỗ chó, e rằng cũng phải bị kiểm tra ít nhất là hai lần. Đợi đến khi
hai bên thực sự đánh nhau, kiểm soát trong thành phố sẽ chỉ càng ngày
càng chặt chẽ, Chu Giác Sơn không lo lắng, anh có thân phận của quân đội
bang Nam Shan, Bắc Shan và Nam Shan vừa mới ký kết hiệp nghị hợp tác,
quân đội địa phương chỉ cần hiểu chuyện, thì không nên gây khó khăn cho
anh. Thế nhưng Đan Thác bọn họ không giống, nếu như bọn họ muốn ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.